Ngày Tô Thiên Thiên hẹn đi coi mắt là một ngày cuốituần đẹp đẽ, mặc dù cô ngay cả hẹn với ai cũng không biết, bởi vì là ai thì cóquan trọng gì, quan trọng là quá trình gặp gỡ kia.
Thế nên hôm nay, quỷ dính giường Tô Thiên Thiên bỗngnhiên lại dậy sớm, định đem mái tóc dài của mình buộc lên, ngồi trước bàn trangđiểm loay hoay một lúc lâu, Tô Thiên Thiên chỉ tìm được một sợi dây da trâu màuđen, cô ngửa đầu suy nghĩ một chút, hình như đây là mua được trong một lần đingang qua “Cửa hàng 2 đồng” trong truyền thuyết, nghe nói loại dây da trâu nàyđều được tái chế lại từ những đồ đã được sử dụng, cô kéo một cái, dường nhưxuyên qua lớp chỉ thêu màu đen, còn có thể nhìn thấy da gân nửa trong suốt bêntrong.
Tìm khắp nơi mà không có lựa chọn nào khác, Tô ThiênThiên thở dài, đeo chiếc dây da vào tay, cuốn tóc lên, cô lại đi vòng quanhphòng, tìm được một cây trâm thoạt nhìn không có vẻ gì xa xỉ lắm, vấn tóc lên.
Kéo tủ quần áo ra, Tô Thiên Thiên liền lệ rơi đầy mặt,đồ mùa hè của cô hầu như toàn là T-shirt với váy dài, nếu không thì cũng là dạphục để đi dự tiệc với ba cô, mặc dạ phục đi xem mặt thì được, nhưng mà mặc dạphục để đi làm…
Tô Thiên Thiên rũ bỏ ý nghĩ đó, lật tới lật lui, côlật ra một chiếc váy gần như mới tinh, một chiếc váy quây màu đỏ kẻ ca rô, kiểudáng không quá khoa trương, thoạt nhìn rất trẻ trung hoạt bát, phía trên có mộtchiếc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-phai-yeu-anh/2171930/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.