Nhâm Nghị khi tỉnh táo lại thì không có đuôi rắn, tất cả đều khôi phục bình thường, yên lặng ngủ, tựa như đêm qua hết thảy bất quá là đang nằm mơ, làm cho người ta nhớ lại có một loại cảm giác mộng ảo không thực tế. 
Kỳ Tâm Bảo từ phía sau ôm lấy Nhâm Nghị, tựa vào vách tường, mất đi vảy bảo hộ thân thể nhiệt độ cơ thể rất thấp, quần áo hiện tại là vật phẩm vô cùng khan hiếm, hắn phải dùng thân thể sưởi ấm đối phương. Hắn cúi đầu nhìn đùi Nhâm Nghị bị xé rách thành vải, miệt, che khuất bộ vị nào đó, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Tề Hiên Dật, hỏi: "Có vấn đề gì không?" 
Tề Hiên Dật đang kiểm tra thân thể Nhâm Nghị, nghe vậy lắc đầu: "Tình trạng thân thể thoạt nhìn không tệ, ảnh hưởng của độc tố tựa hồ biến mất, nhưng sóng âm ảnh hưởng đến não bộ hẳn là vẫn còn, đồng tử vẫn khuếch tán..." 
Sắc mặt Kỳ Tâm Bảo trầm xuống. 
Tề Hiên Dật cũng nói không được nữa, cậu ta thở dài một hơi nói: "Đem đội trưởng cho tôi đi, cậu đi nghỉ ngơi một chút. " 
"Cậu đi nghỉ ngơi." Kỳ Tâm Bảo lắc đầu, "Tôi không thành vấn đề." 
"Sẽ." Kỳ Tâm Bảo nói rất chắc chắn. Đảm đương loại tố chất này không phải ai cũng có, nhưng trên người những đặc chiến đội như bọn họ lại phải có một trong những tố chất cơ bản, huống chi là đội trưởng, hắn còn nhớ rõ đội trưởng đã nói gì với hắn, hắn nói tin tưởng hắn, hắn nói hắn nhất định sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-dao-ngay-diet-vong/2566827/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.