Tạm thời giải quyết được nguy cơ này, Tiểu Bảo thở phào nhẹ nhõm, nhớ tới lời dặn dò của Nhậm Nghị lúc trước, vạch trần ngón tay đặt trên sàn nhà, giây tiếp theo, cảm ứng giống như vũ khí sinh mệnh silicon trong tay truyền tới, đồng thời một tấm bản đồ cung điện tràn vào đại não, càng kỳ lạ hơn chính là, chỉ cần hắn muốn xem, mỗi ngóc ngách đều có hình ảnh truyền tới. Thậm chí có thể nhìn thấy ác ma phụ trách tuần tra canh gác ở một số góc.
Ác ma vẻ mặt bình thản, thoạt nhìn tựa hồ còn không biết nơi này đã thay đổi chủ nhân.
Trong đó có mấy gian phòng khiến Tiểu Bảo có chút để ý, chờ rút ra thời gian nhất định phải đi xem một chút.
"Tiểu Lục!?" Tiêu Tuấn đột nhiên kinh hô một tiếng.
Tiểu Bảo ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy Tiểu Lục đã hôn mê bất tỉnh.
"Làm sao vậy?" Tiểu Bảo bước nhanh lên trước, sờ lên cổ Tiểu Lục, mạch động dưới lòng bàn tay là cảm giác huyết mạch tương liên.
"Hẳn là đã dùng hết sức lực rồi..." Tiêu Tuấn c4n răng, "Xin lỗi, không có thể giúp đỡ mọi người. "
"Nói với tôi những điều này làm gì?" Tiểu Bảo cười cười, nhẹ nhàng cho Tiêu Tuấn một nắm đấm, sau đó từ trong tay Tiêu Tuấn tiếp nhận Tiểu Lục, nhẹ nhàng ôm, nhìn người trong nguc định định xuất thần.
Tiêu Tuấn vốn định quét dọn chiến trường thấy vẻ mặt này của Tiểu Bảo, vì thế lại đi về thấp giọng hỏi: "Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"
Tiểu Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-dao-ngay-diet-vong/2566660/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.