Sau
Nhậm Nghị đi ra cửa, đang vội vàng muốn đi nói ý tưởng của mình với tộc trưởng Thổ, chứng thực trong lòng suy đoán, cánh tay lại bị Tiêu Tuấn vẫn trầm mặc bắt lấy. Anh quay đầu nhìn qua, chỉ thấy Tiêu Tuấn đầy mắt không đồng ý nhìn mình: "Đội trưởng, anh không thể bởi vì Tiểu Bảo đối với Tiểu Lục như vậy. "
"Tôi làm sao vậy?" Nhâm Nghị nhíu mày, âm thầm hít sâu một hơi, đè nén sự nóng nảy trong lòng.
"Tiểu Lục cố hết sức cả đời mang Tiểu Bảo trở về, anh lại không cho bọn họ gặp mặt, tôi mặc kệ anh đang cân nhắc cái gì, có phải là gút mắc tình cảm hay không, Tiểu Lục nói đến cùng cũng là huynh đệ, không cần làm như vậy nữa!"
"Chỉ có việc này?" Nhâm Nghị nhìn Tiêu Tuấn thật sâu, giơ tay lên, tránh thoát ra ngoài, "Tôi hiện tại có việc gấp, trễ một chút lại nói. "
"Không được!" Tiêu Tuấn một phen giữ chặt hắn, "Hiện tại nói! "
Lấy lực lượng th4n thể Tiêu Tuấn đại vu, Nhâm Nghị muốn tránh thoát nhất định phải vận dụng năng lượng, nhưng tranh chấp như vậy căn bản không cần phải vận dụng vũ lực, chỉ là thấy Tiêu Tuấn một bộ dáng bất khuất, Nhâm Nghị chỉ có thể mở miệng nói: "Tôi cùng Tiểu Lục nói cậu nghe không thấy sao? Tôi là tốt cho cậu ấy. "
"Vâng! Tôi nghe rồi! " Tiêu Tuấn nhíu mày trừng mắt, "Nhưng mà anh ngay cả mặt cũng không cho gặp một người, đây là cái gì? Ích kỷ? Độc quyền? "
Nhậm Nghị giận dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-dao-ngay-diet-vong/2566636/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.