"Tiểu Bảo..." Nhâm Nghị tỉnh đầu, kinh hô thành tiếng, đem th4n thể lui về phía sau. Anh cũng không ngại Tiểu Bảo hôn mình, nhưng vấn đề đó là nguồn gốc của hương thơm, chỉ phát ra mùi vị đã làm cho người ta chịu không nổi, nếu như trực tiếp ăn vào trong th4n thể...
Trên tay Tiểu Bảo dùng sức, cố định chặt chẽ anh, kiên định khom lưng xuống.
"Ha..." Nhâm Nghị khó nhịn lại kêu lên một tiếng, cảm giác đau đớn mà k1ch thích làm cho bàn tay anh nắm chặt bả vai Tiểu Bảo, th4n thể kịch liệt run rẩy.
Kỳ thật Tiểu Bảo đã sớm muốn làm như vậy, thứ này thật sự rất đáng yêu, mỗi một lần đều sợ hãi từ phía sau vảy chui ra, toát ra cái đầu nho nhỏ, cứ như vậy bại lộ tâm tư chủ nhân.
Hắn biết Nhâm Nghị đang băn khoăn cái gì, nhưng hắn lại cảm thấy mình nhất định phải làm như vậy một lần không thể, cho dù sau này có chút hiệu quả bất lợi quá độ, ít nhất ngày sau nghĩ lại, hắn biết mình đã từng làm, tròn tâm nguyện. Nếu nói lý trí hơn một chút, tốt hay xấu thì phải thử mới biết được chân tướng.
Ôn nhu hôn môi, đ4u lưỡi li3m li3m ở trên đó, không có hương vị cổ quái, chỉ là mùi thơm, cùng mùi hương đơn thuần cho hắn khô nóng bất đồng, trực tiếp dùng miệng nhấm nháp ngược lại lộ ra một cỗ lạnh lẽo thấm vào lòng người.
"Tiểu Bảo..." Nhậm Nghị lẩm bẩm lại hô, vẫn giãy dụa lý trí cùng t1nh dục như trước, cuối cùng chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-dao-ngay-diet-vong/2566600/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.