Trảimrimv quahljto baougykt gậpofokl ghềnhjjctz cuốivxcsk cùngrqofe quảgzxuy bóngcgpbw cũngikvub thuậnaluki lợiqrani rơivulgy xuốngycrdn lỗ.
Anhzsxof chàngplxhp caddiejrwpq chẳngjqobb cònxtkjr nhiệtfojtx tìnhozbao đi nhặt bóng, đứng bên cạnh bị bắt ăn cẩu lương đi hết nổi.
Phó Thành Lẫm và Lê Tranh quay trở lại chỗ chơi bóng. Anh đổi cho Lê Tranh sang gậy gỗ số một (1) để cô thử sức. Nói không chừng cô có thể vung một gậy là bóng đã vào lỗ.
Lúc này Lê Tranh mới hoàn toàn giảm bớt áp lực, vung một cái, cô híp mắt, không dám nhìn.
“Có tới vùng Green (2) chưa anh?” Cô hỏi Phó Thành Lẫm.
Vùng green làm gì thấy bóng dáng quả bóng.
Phó Thành Lẫm khẳng định: “Vào lỗ rồi.”
Lê Tranh cười: “Chỉ biết nói xạo làm em vui.”
Cô biết kỹ thuật của mình tệ tới mức nào.
Phó Thành Lẫm cầm gậy của cô, “Em không tin thì qua đó mà xem.”
Anh đi phía sau Lê Tranh, ra hiệu cho caddie bên kia đừng làm gì cả.
Caddie nhận lệnh, xoay người đi ngắm phong cảnh hữu tình, mặc kệ quả bóng bay tới chỗ nào.
Phó Thành Lẫm sải vài bước tiến lên phía trước, sánh vai với cô, "Anh làm trọng tài, em tự mình đi kiễm tranh lỗ bóng không hợp lệ, nói không chừng em lại chơi gian mà bỏ bóng vào lỗ.”
Anh nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
Lê Tranh cũng không cho là thật, dù gì thì quả bóng cho dù có rơi xuống suối cũng không thể nào rơi vào lỗ được.
Gần đến vùng green cô chẳng thấy quả bóng trắng nhỏ.
Cô nhìn quanh rồi đi về hướng vùng bunker (3) không biết có phải quả bóng rơi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-dao-diu-dang/910251/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.