Hôm sau là cuối tuần, nhưng lại là một ngày phải dậy sớm.
Chưa đến sáu giờ, Lê Tranh bị điện thoại của Cận Phong đánh thức, bây giờ anh ta đang ở dưới tầng.
Lê Tranh ngủ đến mơ mơ màng màng, mơ hồ không rõ nói: “Anh làm gì thế?”
“Hái đào, em nói làm gì?”
Cận Phong đang cho mèo ăn, vừa rồi đi ngang qua cửa hàng tiện lợi anh mua mấy cây giăm bông.
Lê Tranh đầu óc xoay chuyển một lúc lâu, mới nhớ ra, lúc trước cô từng nhắc tới muốn đi tới vườn đào ở vùng ngoại ô để hái đào ăn.
Ngày hôm qua có quá nhiều việc, mất công chạy một chuyến tới trung tâm sát hạch, còn bị đào hố lấy nước cho Hướng Thư, thực sự bị buồn bực một phen, đã sớm quên chuyện đi hái đào lên trên chín tầng mây.
Anh ta đã tới, nếu bây giờ cô muốn cho leo cây, hình như không được tử tế lắm.
Lê Tranh đáp lại một tiếng, cúp điện thoại rời giường.
Đánh răng rửa mặt, cũng không trang điểm, thay quần dài áo dài tay, nhét điện thoại vào trong túi rồi vội vàng xuống tầng, quên cả lấy mũ che nắng.
Cận Phong đứng ở trước bồn hoa, hai con mèo đang ăn giăm bông, anh ta cũng đang ăn, dáng vẻ ngon miệng.
Nghe thấy tiếng động, anh ta quay mặt qua: “Chào buổi sáng nhé, công chúa.”
Lê Tranh nhìn chằm chằm vào anh ta: “Anh trực tiếp ăn sống giăm bông ư?”
Cận Phong: “Vốn dĩ cái này đã chín rồi.”
Vẫn còn có một cái trong tay, anh ta xé mở tầng đóng gói bên ngoài: “Mỹ vị nhân gian, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-dao-diu-dang/910233/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.