Hắc hắc, ngươi dám đen ăn đen, tưởng lão tử không có đối sách ư?"
Phương Hành cười lạnh, ánh mắt lóe lên, thần thái buông lỏng, tựa như căn bản không đem Hậu Thanh để vào trong mắt, cười lạnh nói: "Đừng đùa với lão tử, tu vi của ta mặc dù không bằng ngươi, nhưng cho ngươi mười lá gan ngươi cũng không dám đụng đến ta, nếu không ngươi đừng hòng thấy được mặt trời ngày mai! Hừ, ngươi còn nghĩ mình giấu diếm thân phận vô cùng tốt sao? Sớm đã bị ta khám phá, còn tỏ vẻ..."
Hậu Thanh trên trán rỉ mồ hôi, tâm niệm vừa động, ngân quang tiến tới gần Phương Hành, hàn quang âm trầm làm tâm hồn lạnh lẽo.
Đây là một thanh ngân kiếm khắc rõ ký hiệu, thoạt nhìn linh động dị thường.
"Ta hỏi ngươi làm thế nào lại biết thân phận của ta..."
Hậu Thanh sát cơ lan tỏa bốn phía, khủng hoảng vì đột nhiên bị người vạch trần thân phận, để cho hắn suýt nữa đã hạ sát thủ.
Nhưng Phương Hành ra vẻ thong dong, lại làm cho hắn có chút tâm hoảng ý loạn, cho là đối phương còn hậu chiêu nên có chút kiêng kỵ.
Phương Hành bị hắn dọa cho cuống lên, vạch trần thân phận của Hậu Thanh, chẳng qua là muốn giữ chân Hậu Thanh mà làm hành động bất đắc dĩ mà thôi, nhưng giờ khắc này, chính mình phải nghĩ ra một cái lý do thuyết phục hắn, nếu không hắn thật dám giết người.
Đầu óc nhanh chóng chuyển động, hắn đột nhiên thốt lên: "Ngươi ngu xuẩn như vậy, cũng chưa từng nghĩ sao, bên trong ngoại môn đệ tử, vội vã cần Thạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoc-thien-ky/69434/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.