Ban đầu ở ngoài sơn môn, Phương Hành thật sự tầm thường, vì vậy Hậu Thanh cũng đã quên hắn là ai rồi, hơn nữa khi đó trên người Phương Hành vô cùng bẩn, trên mặt lại toàn vết đen, hôm nay gương mặt sạch sẽ, hơn nữa lấy Yêu Linh đan dịch cân phạt tủy, cả người khí chất cũng tựa như biến hóa vài phần, hơn nữa Hậu Thanh cũng chưa hề nghĩ đến phương diện kia, đến nỗi hắn vẫn không nhận ra Phương Hành. 
Lúc này nghe hắn mắng chửi thô bỉ, Hậu Thanh không kềm nén được tức giận, hai mắt phóng hỏa, đột nhiên quát to một tiếng: "Đi!" 
Trong một cái túi bên thắt lưng của hắn, có một đạo ngân quang trong nháy mắt phá không mà đi, tiếng gió gào thét, đâm thẳng Phương Hành. 
"Đương" 
Mắt thấy ngân quang bay tới gần, Phương Hành hét lớn một tiếng, cũng lấy ra một thanh phi kiếm tế lên, cùng phi kiếm của Hậu Thanh ở trên không trung chạm vào nhau. 
Hai kiếm gặp nhau, bắn ra tia lửa chói mắt, Phương Hành đăng đăng lui về phía sau mấy bước, phi kiếm của Hậu Thanh cũng bị bắn ra. 
Nếu bàn về tu vi, tự nhiên là Hậu Thanh mạnh hơn, nhưng cự ly xa như thế, phi kiếm của hắn chém đến trước người Phương Hành, lực đạo đã suy, vì vậy mới dễ dàng bị Phương Hành một kiếm đánh văng ra. 
"Hắc hắc, còn nhớ rõ thanh phi kiếm này chứ, chính là ngươi đưa cho lão tử, đa tạ ngươi nha!" 
Phương Hành cũng có chút khiếp sợ, phi kiếm của Hậu Thanh, cách ba mươi trượng cự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoc-thien-ky/1874315/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.