Editor: An
Beta: Phan Dĩnh Lâm
“Tớ sẽ giúp cậu cố lên!” Tôi nắm tay thành đấm giơ giơ trước mặt hắn.
“Ai thèm.” Hắn quay đầu đi chỗ khác.
“A!” Tôi không nhìn đường, nên bất cẩn đụng phải người khác. Tôi xoa xoa cánh tay nhìn về phía người nọ.
“Là cậu?” Người đó có một khuôn mặt rất xinh đẹp, giọng nói ngọt ngào, hơn nữa, nhìn hơi quen quen: “Không có mắt à?”
Đáng tiếc, tính tình quá tệ.
“Hình như cậu cũng không có mắt.” Tôi còn chưa mở miệng, Hạng Thiếu Luân bên cạnh chế nhạo: “Bạn học, cậu thấy rõ ràng, không phải cậu ấy đụng phải cậu, mà là hai người đụng nhau, nếu nói là sai, thì cậu cũng chiếm phân nửa.”
Khuôn mặt xinh đẹp của nữ sinh kia bỗng đỏ bừng, nàng không nhìn Hạng Thiếu Luân, mà tiến đến đẩy tôi: “Tránh ra, đừng cản đường!”
Nói xong, ngẩng đầu mà đi ngang qua tôi.
“Cậu…..” Hạng Thiếu Luân muốn động thủ, tôi kéo tay hắn lại.
“Tào Hiểu Quân, đầu óc cậu bị nhúng nước à? Bị người ta khi dễ như vậy mà không nói tiếng nào? Chỉ một mùa hè không thấy cậu mà cậu đã bị quỷ nhập rồi sao?” Hắn khó hiểu hét lên.
Nữ sinh kia còn chưa đi xa, hiển nhiên lời nói của Hạng Thiếu Quân bị nàng nghe thấy, nàng hơi dừng lại, sau đó, nhỏ giọng than thở: “Đúng là thứ không tốt!”
“Đứng lại!” Tôi xoay người, bước đến trước mặt nữ sinh ấy, cô ta còn chưa kịp phản ứng gì, một bạt tay đã in lên khuôn mặt thanh tú ấy. Một tiếng “chát” vang giòn, làm cho cô ta ngơ ngác sửng sốt. Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoc-tam/90765/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.