Căng thẳng. Thù địch. Giương cung bát kiếm, Anseph khoanh tay đứng nhìn Lục Hạo Lập đang trong cơn oán giận, không còn cách nào khác đành vỗ tay, muốn hai người đang diễn tập cho y xem kia dừng lại.
“Lục tiên sinh, ngươi không nhìn thì làm sao học?” Anseph hỏi, trên mặt vẫn trầm tĩnh, đối với thái độ bướng bỉnh của Lục Hạo Lập chỉ cảm thấy rất ngạc nhiên.
Lục Hạo Lập cố hết sức nén xuống cơn tức giận, phản bác: “Ta học không được!” Y thật hận mình không phải người mù, chuyện này muốn y làm thế nào chứ? Rên rỉ quyến rũ, tư thế *** đãng, động tác hùa theo… quả thực y rất muốn nôn!
Y không phải kỳ thị đồng tình luyến ái, cũng biết rằng hiện tại y chỉ còn cách tuân theo, nhưng thực sự y làm không được, y không thể chấp nhận bản thân không biết liêm sỉ mở rộng đùi trước mặt tên súc sinh kia, không thể khống chế tiềm thức bài xích, cái này không phải là cưỡng bức uy hiếp thì là cái gì.
Y không muốn làm, hoàn toàn không muốn làm, cũng không thể làm cách khác, Lục Hạo Lập co quắp người cùng nắm chặt tóc đau khổ sống không bằng chết, tâm của Anseph đột nhiên giống như bị cái gì đó đâm phải, nhìn y chằm chằm, cuối cùng khuyên bảo ngắn gọn: “Ngươi nên nghĩ đến hậu quả.” Y không sợ cường quyền hay chỉ liều lĩnh hành động? Vì cái gì?
“Hậu quả, hậu quả! Tập đoàn DeFils các ngươi lớn như vậy lại chỉ biết dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy thôi sao, các người không cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoc-doat-cuop-doat/1914841/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.