Một tòa nhà quy mô rộng lớn treo cờ nối tiếp nhau nằm giữa khu phố sầm uất nhất, trước cửa ra vào đều được nhân viên bảo vệ sâm nghiêm, khí khái cùng phong cách khiến người khác phải dừng chân nhìn vào.
sâm nghiêm: nghiêm ngặt dày đặc.
Chiều nay, một chiếc xe dừng lại ngay trước cửa, không ít Hắc y nhân đứng hai bên nghiêm chỉnh, chờ đợi một người nào đó.
Ước tính chừng mười lăm phút, một đám thiếu niên thiếu nữ nối đuôi nhau đi ra từ cành cửa thủy tinh chống đạn được thiết kế tự động, đón nhận từng ánh nắng gay gắt, người đi đường đều tò mò nhìn vào nhóm thiếu niên dễ nhìn kia.
“Lẹ lên nào, lẹ lên nào, các đứa nhanh đứng vào hàng đi, để chị điểm danh nào.” Kỉ Lộ lớn tuổi nhất sắc mặt tươi cười nhìn đám nhóc trước mắt, tay trái chống nạnh, tay phải dò cầm cuốn sổ điểm danh.
Đối với việc nàng xưng “CHỊ”, mọi người phản ứng không giống nhau a.
Lí Ngạo Nhiên vẫn luôn bất hòa với đám Viễn Li Lí Chân Ngôn thẹn thùng cười ngoan ngoãn vào hàng Phương Vu khuôn mặt khoan nhượng tránh gây bất hòa Thẩm Kế Quân bộ dạng lưu manh ngai kẹo cao su, thổi bong bóng.
Chỉ có Đường Thế Văn ôn hòa có phép tắc giơ tay lên, nói: “Kỳ cùng Hào chưa thấy ạ.”
“Đúng rồi….” Kỉ gật đầu xem như đã nghe, rồi mới hỏi Lí Ngạo Nhiên: “Kỳ không phải ở chung với cậu sao? Cậu ta đi đâu vậy?”
Liếc mắt nhìn Kỉ, Lí Ngạo Nhiên giương mắt nhìn không nói, lầm lì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoc-doat-cuop-doat/1914807/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.