Chuyến đi này chính là một sự kiện bất ngờ nho nhỏ, cũng không có nhiều người chú ý tới. Chúng tôi từ Hàng Châu xuất phát vào lúc tám giờ, hơn mười một giờ đã có mặt ở đỉnh núi. Từ sườn núi phía nam mà muốn đến được chân núi phía bắc, đương nhiên chúng tôi phải vượt qua ngọn núi này.
Trên đỉnh núi có một khách sạn, cũng có cả nhà hàng. Đúng thực là chưa có lần hạ đấu nào lại khoan thai nhàn hạ đến như vậy, điều kiện ở chỗ này phải nói là rất tốt. Mọi người bàn bạc xong liền quyết định ăn một bữa no nê rồi mới bắt đầu xuống đấu.
Bàn Tử nhìn tôi, cười hì hì nói, “Đồng chí Ngô Tà, lần này cậu đãi khách đi.”
Vì thế tôi cũng rất sảng khoái, yêu cầu phục vụ sắp xếp cho một gian phòng kín đáo, gọi vài món đặc biệt của nhà hàng, bất quá bởi vì sợ hỏng việc cho nên không gọi rượu.
Trên đường đi vệ sinh, tôi nghe được mấy cô phục vụ trẻ đang bàn ra tán vào.
“Đây là nhóm thứ mấy rồi?”
“Từ ngày hôm qua, đã ba nhóm lục tục kéo đến đây rồi…”
“Cậu nói có kỳ quái không, núi Cao Đình cũng không phải một chỗ rộng lớn gì, bọn họ có cần mang theo bao lớn bao nhỏ như thế không?”
“Có lẽ là phát hiện ra danh lam thắng cảnh nào đó, cho nên người ta cho người tới khảo sát điều tra đi. Chúng ta ở đây quản nhiều chuyện như thế làm gì?”
“Tôi thấy mấy người này không giống như đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lung-van-song-buc-ngoc/2354527/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.