Sở Tranh cố đè nén xúc động muốn ôm anh Hoan, xoay người rời khỏi bờ sông, trở lại chỗ cũ.
Hắn ngồi trên cây chờ anh Hoan mang đồ ăn săn được về, sau đó bắt đầu một chương mới của ngày.
Cả thế giới như bị bao phủ trong ánh mặt trời chói lóa, tâm trạng cũng đặc biệt tươi sáng.
Sở Tranh nhịn không được bắt đầu khoe khoang với Sở Tam: "Cậu xem chúng tôi có giống một cặp vợ chồng không? Mỗi ngày đều phải đấu tranh giữa lằn ranh sinh tử mới lấy được đồ ăn quý giá. Bé cưng sẽ chia một nửa số đồ ăn quý giá ấy cho tôi, đó là đồ ăn do cậu ấy dùng mạng đổi lấy, lại tình nguyện chia cho tôi một nửa. Cậu không thấy thế rất lãng mạn sao?"
Sở Tam: "... Thật ra tôi không hiểu lắm."
Sở Tranh: "Là sự lãng mạn của đàn ông đó."
Sở Tam chợt hiểu ra: "Tôi không phải nhân loại, không có giới tính đặc thù."
Cho nên căn bản nó không hiểu cái gọi là sự lãng mạn của đàn ông.
Sở Tranh: "... Đáng ra tôi phải download phần mềm yêu đương lúc cậu cập nhật hệ điều hành."
Sở Tam: "Ngài nói yêu đương là thứ vô dụng tạo ra sự thỏa mãn giả dối để tự an ủi tinh thần."
Thứ vô dụng.
Tự an ủi.
Thỏa mãn giả dối.
Ba cái tát thật vang vả mạnh lên mặt Sở Tranh mà vẫn không để lại chút dấu vết, da mặt hắn dày đến mức thích ứng được với bất kỳ tình huống vả mặt nào.
Sở Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lung-mat-o-tinh-te/3589721/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.