🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Sở Tranh đi bên cạnh anh Hoan nói: "Tìm một nơi nghỉ ngơi. Mặt trời xuống núi rồi."



Anh Hoan ngẩng đầu, những ngọn cây cao vút vẫn ngăn trở ánh sáng mặt trời nhưng điểm sáng giữa các kẽ lá đã dần ảm đạm đi, chứng tỏ mặt trời đã thực sự lặn.



Cậu chưa từng ở trong rừng, nhưng cũng biết dù là thảo nguyên hay là rừng rậm thì ban đêm đều rất nguy hiểm.



Rất nhiều loài động vật đi săn vào ban đêm, một là do tập tính, hai là do chúng nhỏ yếu. Vì nhỏ yếu nên rất dễ trở thành thức ăn của loài thú ăn thịt lớn khi di chuyển vào ban ngày, chúng bắt buộc phải thay đổi thành tập tính vồ mồi vào ban đêm.



Chọn lọc tự nhiên tàn nhẫn vậy đấy, kẻ thích ứng được thì sống sót.



Nhưng nhỏ yếu không có nghĩa là chúng vô hại, ngược lại nhờ sự quen thuộc với màn đêm mà chúng trở thành sát thủ chốn thẳm xanh.



Trừ những ngọn cây cao lớn, lùm cây dưới chân và bụi cỏ đều có độ cao tương đối bình thường, không giống thực vật trên hành tinh Titan. Có lẽ là do cây cao hơn đã cướp đoạt phần lớn chất dinh dưỡng, ánh mặt trời và nước mưa.



Anh Hoan nhìn quanh, hỏi: "Đi đâu đây?"



Không có hang động, cho dù có thì cũng lo rằng đó là địa bàn của kẻ vồ mồi nào đó. Mặt đất là nơi nguy hiểm nhất, lại có khả năng dẫm phải mạch nước ngầm. Cậu ưu tiên việc nghỉ ngơi trên cây, nhưng hình như Sở Tranh rất quen với nơi này.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lung-mat-o-tinh-te/3589713/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lửng Mật Ở Tinh Tế
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.