Nam nhân quả nhiên nghe lời không trói hai tay y lại nữa, nhưng toàn bộ quá trình đều nắm cổ tay y đè xuống giường, dù sao cũng không nhúc nhích được, chẳng khác gì trước đây lắm.
Vân Dịch dùng đầy từ ngữ thô tục mắng chửi hắn trong lòng, ngoài miệng lại chỉ ân ân a a gọi giường.
Đợi tinh dịch một lần bắn vào bên trong, cao trào làm cho nam nhân trong nháy mắt buông lỏng, động tác áp chế đôi tay cũng buông ra.
Vân Dịch vui vẻ, bất chấp toàn thân mềm nhuyễn, đôi tay vênh váo muốn sờ tấm vải đang che mắt.
"Ngươi đã đáp ứng không làm bậy." Âm thanh trầm thấp khàn khàn vang bên tai, nghe không ra vui giận.
Tay bị túm lại khiến Vân Dịch ngẩn người, đột nhiên bẹp miệng, giả vờ khóc thút thít.
"Ê, sao lại..." Nam nhân dường như có chút bối rối.
Khóc hề hề chít chít một hồi, nam nhân liền sờ sờ khóe mắt y, vỗ vỗ lưng y, cuối cùng ôm y trong ngực, đôi tay xoa xoa an ủi.
"Ngươi chỉ biết bắt nạt ta..."
"Uổng công ta để ngươi ngủ ta lâu như vậy, ngay cả dáng vẻ ngươi ta cũng chưa từng thấy..."
Nam nhân cúi đầu hôn tai y, "Ngoan, chờ ta đem hết thảy mọi chuyện tra rõ, tự nhiên sẽ giao mình cho ngươi."
"Ta mặc kệ! Chuyện quan trọng gì đều chỉ là cái cớ, ngươi muốn bội tình bạc nghĩa! Ta làm sao mạng khổ như vậy... trong sạch cũng không có... cha mẹ đều không còn... không người thương yêu...." Nói xong, nhắc đến song thân thật có chút khổ sở, để cho y dễ dàng nặn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lung-linh-anh/615253/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.