Cảm giácđói khát cùng sự mệt mỏi dần ăn mòn sức lực Y Nhu. Công việc quá nhiềukhiến nàng làm hoài không hết, chỉ riêng việc chạy lên chạy xuống nãygiờ cũng đủ khiến nàng mệt chết đi được.
Bỏ việcsao ? Khó khăn lắm mới kiếm được công việc này, từ bỏ rồi thì sau này sẽ ăn ở cùng sinh sống ở đâu ? Từ trong túi tiền, nàng đụng phải một vậtcưng cứng, lấy ra xem hóa ra là chiếc kìm vàng [ nguyên văn đó ] màtrước đây Đường Hoàng đã tặng cho nàng. Lúc ra đi, cái gì cũng khôngmang, ngược lại lại không cẩn thận cầm theo chiếc kìm vàng này. Nếu làbị buộc đến bước đường cùng, thứ duy nhất có thể giúp nàng lại là chiếckìm vàng này, thật nực cười phải không ?
Nàng lắclắc đầu, nếu là không phải lúc thật cần thiết, nàng tuyệt không dùng đến bất cứ thứ gì của Đường Hoàng. Mà chẳng biết từ lúc nào, Lâm tổ trưởngtránh ở phụ cận quan sát đột nhiên đi tới, đoạt lấy kìm vàng trong taynàng, lớn tiếng chất vấn: “ Tại sao ngươi lại cầm chiếc kìm vàng này ? ”
“Đưa ta. ” Y Nhu lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn.
“ Chẳng lẽ ngươi trộm ? ”
“ Ta không có ! Ngươi đừng có vu tội oan uổng cho ta. ”
“ Mộtcông nhân nhỏ nhoi như ngươi có tư cách gì mà lại được cầm kìm vàng,nhất định là trộm đến ! Chuyện này nếu như ta nói với cấp trên, xemngươi giải thích sao ! ” Hắn đắc ý nhìn nàng rồi lại nhìn kìm vàng trêntay.
Bất quáđắc ý không được bao lâu, lại có người từ trong tay hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lung-bat-tim-em/71153/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.