” Em biết lỗi rồi mà!!!”
Nó nấc, kéo Nhẹ cánh tay của hắn.
Hắn ngạc nhiên, mắt mở to nhìn vào gương mặt đáng yêu của nó, hắn có phải ra tay hơi quá hay không?
” em… hức… hức… em xin lỗi… em sẽ ko như vậy nữa mà!” Nó khóc.
“Anh…anh… em đừng khóc..nữa… anh xin lỗi… anh… anh biết lỗi rồi! ”
( cưng ghê!!)
hắn rối quá thành ra nói nhảm luôn.
” anh… trả lại đồ cho… en nhé! Nhé anh! ” nó lay tay hắn.
” ừ! Ừ! Anh trả lại liền! Anh hứa! ” hắn gật đầu liên tục.
*Bíp* một tiếng động vang lên.
“Haizz! Có lẽ anh dễ bị lừa quá nhỉ?”
Nó đưa tay lau nước mắt giả trên mi, ngáp nhẹ.
*cạch* chai nhỏ mắt rớt xuống tạo nên tiếng động vui tai.
Hắn vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Anh phải làm theo lời anh vừa nói đấy nhá! Nếu Không … ”
Nó cầm chiếc máy thu âm phe phởn trước mắt hắn, gương mặt ngất lên trời.
“nếu không thì …đường đường là một tổng giám đốc lừng danh mà đi lừa gạt phụ nữ …xem ra có trò hay cho bọn “chó săn” kia rồi! Phải không? Chồng yêu! ”
nó cười híp mắt.
” em…Em dám!” Anh nói không nên lời.
” sao lại không dám chứ! Anh yêu! Trễ rồi! Em về ngủ đây, ngon giấc nhé!”
Nó nháy mắt rồi lắc người biến mất ra khỏi cửa phòng hắn.
Bước ra cổng, lại gặp ông bảo vệ.
Ông ta mỉm cười:
” phu nhân về cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lun-a-co-uong-sua-di-nhe/2022515/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.