Buổi tối lại có mưa.
Hứa U mở nước ấm gội đầu ở trong phòng tắm nhỏ hẹp.
Một tay của cô bị thương nên không quá thuận tiện. Chỉ có thể dùng khăn tắm lau qua loa thân mình.
Bởi vì đột xuất đến ở Cảnh Sơn nên không có quần áo tắm rửa, cô chỉ có thể tùy tiện mua một bộ trên đường đi.
Đến gần đêm khuya, áo lông mặc lên người không quá vừa, cổ tay áo cũng cuốn lên. Hứa U để hai chân trần ngồi ở đầu giường, di động rung lên mấy lần.
Cô vừa nhổ đầu cắm máy sấy tóc xuống thì thấy đèn trên đỉnh đầu chớp nháy hai, cái cả phòng đột nhiên tối om.
Ngoài cửa sổ có tia chớp lập lòe, ngay sau đó là tiếng mưa rơi lộp bộp.
Hứa U ấn công tắc trên tường, lặp lại hai lần, bóng đèn không chút phản ứng.
Một lát sau, Hứa U nhìn quanh khắp nơi, nhưng đều là một mảnh đen như mực, không nhìn rõ gì cả. Cô sờ soạng đứng lên. Đi chưa được hai bước thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
“——Hứa U, có đó không?” Là giọng của Tạ Từ.
Cô chậm rãi sờ vách tường, kéo cửa ra.
“Làm sao vậy?”
“Mất điện.”
Hứa U nghiêng người để anh đi vào, “Em biết.”
Tạ Từ hơi khựng lại, giơ đồ trong tay lên cho cô xem. “Anh mang nến cho em, em ở một mình có sợ không?”
“Anh vào đây đi.”
Đêm khuya tĩnh lặng, phòng trọ cũ nát, bên ngoài thì mưa to. Ngọn nến trong phòng lung lay sáng bừng, chiếu hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lum-dong-tien-nho-cua-em/2213174/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.