Khen thưởng
Edit: Qing Yun
Nhìn nhau một hồi.
Hứa U lẳng lặng hỏi Tạ Từ nhìn cái gì. Cô hơi ngửa đầu, cổ mảnh khảnh hiện rõ.
Cậu cứ nhìn cô như vậy, ánh mắt lấp lánh. Lại cực kỳ giống cây khô gặp mùa xuân, nước suối ngọt ngào tràn vào vùng đất khô cằn.
"...Có thể ôm được không?"
Nói xong, Tạ Từ bèn nghiêng đầu, khụ một tiếng che dấu ngượng ngùng.
Thanh âm thật thấp, giống như không có.
Không biết có phải không nghe được không, Hứa U không nói lời nào.
Nhãn nại hai ba giây, chung quy là không nhịn được. Cũng không chờ Hứa U đồng ý, Tạ Từ tiến lên trước hai bước, vươn tay kéo cô vào lồng ngực.
Cô không phản kháng, cậu liền ôm càng chặt hơn, thân thể căng chặt, giống như sợ Hứa U chạy trốn, dáng vẻ như hận không thể khảm cô vào thân thể mình.
Hứa U đứng ngốc tại chỗ, cằm đụng phải bả vai cậu, không biết nên phản ứng thế nào.
Đây là góc không người, bên cạnh có cây cối đan xen, gió thổi qua kéo theo tiếng lá cây rào rạt vang lên.
Hai người gần nhau, có lẽ Tạ Từ mới giặt đồng phục, hương bồ kết thoang thoảng như có như không, rất dễ ngửi.
Chớp chớp mắt, Hứa U hoàn hồn, bình tĩnh rũ lông mi. Đôi tay buông xuống bên người, do dự nâng lên, rồi lại buông. Cuối cùng vẫn chậm rãi ôm lấy Tạ Từ, vỗ nhẹ lên vai cậu.
"Cậu không sao chứ?"
Trầm mặc.
Trầm mặc.
Trầm mặc.
"Tạ Từ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lum-dong-tien-nho-cua-em/2213141/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.