Đêm
Edit: Qing Yun
Tạ Từ sửng sốt vài giây, vài sợi tóc dài mỏng của cô bị gió thổi cọ qua lông mày của cậu. Mang theo mùi hoa thanh đạm, hô hấp trở nên căng thẳng, làn da sau cổ của cậu dần đỏ lên.
"Thật sự giống phát sốt..."
Hứa U không nhận ra Tạ Từ khác thường, lại dùng tay gạt tóc mái của cậu ra, đặt mu bàn tay lên cẩn thận cảm nhận.
Cậu ngoan ngoãn đứng đó, mắt khẽ cụp, ánh đèn đậu trên lông mi, ý cười nơi khóe miệng dần nở rộ.
Càng cười càng không dừng được.
Hứa U bị cậu cười đến không thể hiểu nổi, "Muốn đi bệnh viện khám không?"
"Bây giờ là mấy giờ rồi." Tạ Từ nói với ngữ khí không quan tâm, kéo tay cô xuống nắm trong tay.
Hứa U cúi đầu lấy điện thoại xem giờ.
Gần 10 giờ rồi.
Muộn như vậy, lại là đêm 30 tết, không biết bệnh viện đã đóng cửa chưa...
Còn rối rắm tại chỗ thì Trần Tú Vân gọi đến kêu cô nhanh trở về.
Lần này ngữ khí của bà nghiêm hơn rất nhiều, Hứa U không dám tiếp tục qua loa lấy lệ, chỉ có thể vâng vài tiếng đồng ý.
"Em phải về?" Cậu hỏi.
Hứa U gật đầu, "Mẹ tớ kêu về, cậu cũng về sớm đi."
"Được, để tôi đưa em về."
Nơi này cách tiểu khu không xa, chỉ vài con phố. Trên đường trở về, Tạ Từ cùng cô mười ngón tay đan chéo, lòng bàn tay dán lòng bàn tay.
Lấy hộp cơm ở phòng bảo vệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lum-dong-tien-nho-cua-em/2213133/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.