Reng reng reng...
Kết thúc tiết cuối của buổi chiều, tiếng chuông báo hết giờ ngân vang.
Đây là âm thanh cứu tinh của các học sinh trong trường Trung học Cơ sở Chu Văn An.
Tiếng hét vui sướng áp đảo cả tiếng chuông.
"Trật tự!"
Thầy Lâm đang dạy toán trong lớp 7A1, tức giận dùng thước gõ mạnh mấy cái vào bảng.
Ngay tức khắc, cả lớp trở nên im bặt, ngồi ngay ngắn ở một chỗ.
"Tôi đã cho các anh chị tan học rồi à? Lớp học mà như cái chợ vậy?"
Sau đó, thầy còn buông một câu khiến cả lớp toát mồ hôi: "Nếu ai giải được bài này thì tôi cho lớp về."
Cái câu đó có khác gì cây kéo cắt xoẹt vào tim đám học sinh đâu.
Thầy Trần là một người nghiêm khắc, thích lựa ngẫu nhiên học sinh để lên trả lời câu hỏi, không theo thứ tự chỗ ngồi hay họ tên, và đặc biệt, thầy giao rất nhiều bài tập về nhà.
Bây giờ là giữa tháng Bốn, không khí trời khá mát mẻ, cũng cho là dễ thở.
Cả lớp im thin thít, cúi gằm mặt để tránh lọt vào mắt của thầy, lòng thầm cầu nguyện.
"Không ai tự nguyện à? Vậy tôi gọi đấy nhé."
Thầy nhìn quanh lớp, trông thấy một bạn nữ ngồi thẳng lưng, tay cầm bút viết cái gì đó, nhưng hình như không liên quan đến môn học.
"Nguyền Huyền Chi, lên bảng."
Cả lớp như chút được gánh nặng, thở phào một hơi.
Nghe thấy tên mình, tay đang viết bỗng dừng lại, bình tĩnh ngước mắt lên nhìn thầy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lum-dong-tien-cua-bao/2925409/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.