Những giọt mưa bắn vào cửa kính, chảy xuống tạo thành những đường vết đơ cứng.
Thẹn quá hóa giận, Chi lẩm bẩm: "Ngại con khỉ!"
Dương nhún vai, cả người thả lỏng, toàn thân mềm oặt dựa vào ghế, mắt nhắm nghiền.
Chi bực bội chống cằm nhìn mưa.
Ngại cái gì chứ? Ai thèm ngại cậu? Chỉ là người ta không tiện thôi!
Trời mưa, những tiệm tạp hóa vắng khách, xe chạy trên đường làm nước trên nền đất bắn lên.
Không khí yên lặng, chỉ nghe thấy hơi thở đều đều của người bên cạnh.
Cô trộm nghĩ: Sao lại có người ngủ lắm thế? Vừa lên xe được mấy phút đã ngủ rồi?
Cô vô thức quay ra nhìn.
Da cậu rất trắng, mũi lại cao, hàng mi cong dày, cặp lông mày thanh tú, đôi môi trái tim hơi hé.
Cô lại phải kết luận một lần nữa: Nhan sắc này chính vẻ đẹp tiêu biểu của mấy nam chính trong tiểu thuyết.
Cô không vì vẻ ngoài của cậu làm cho mê hoặc, ngược lại càng cảm thấy đáng tiếc cho sự xinh đẹp này lại phải đi kèm với cái tính cách lông bông của cậu ta.
Cậu có mọi thứ, từ dung mạo, giàu sang đến bạn bè, ai ai cũng yêu mến cậu ta.
Trừ cái học dốt ra.
Vậy mà cậu ta chẳng thèm đoái hoài đến những điều ấy, suốt ngày trốn học, chống đối thầy cô, không coi trọng thành tích.
Cô ghét kinh khủng.
Kẻ thèm lại chẳng có, kẻ có lại chẳng thèm.
Đi được mười phút, vì cô không biết nhà cậu nên dùng tay gõ gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lum-dong-tien-cua-bao/2925399/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.