Xe ngựa của hoàng đế đã bị bắn thành cái sàng, rèm cửa rách tung tóe lay động theo gió, mơ hồ lộ ra thân ảnh Đế hậu bên trong, thật lâu sau cũng không có động tĩnh. Nhưng mà nhóm thích khách cũng nghĩ rằng xe ngựa bị bắn thành như vậy thì Hoàng đế cùng Hoàng hậu bên trong hơn phân nửa cũng không sống nổi.
"Hoàng đế Trung Nguyên đã chết!" Một trăm thích khách như quạ đen đứng lặng trên mái hiên, vây quanh xưởng vệ trên đường phố rồi quát lớn: "Cẩm Y Vệ cùng Đông Xưởng nhanh đầu hàng, Địch vương có thể tha cho các người một mạng."
Thẩm Huyền, Ôn Lăng Âm cùng một trăm xưởng vệ vẫn lù lù bất động.
Trên trán thích khách Bắc Địch đổ mồ hôi, một vị thủ lĩnh chậm rãi giơ tay ý bảo cung nỏ chuẩn bị, khinh miệt nói: "Hừ, không biết sống chết."
Nhưng hắn còn chưa dứt lời thì xe ngựa rách nát ghim đầy mũi tên lắc lư một chút, gió mạnh đẩy rèm ra hai bóng người bên trong chậm rãi đứng dậy.
"Tướng quân, không thích hợp!"
"Sao có thể!"
Vị thủ lĩnh thích khách kiến thức rộng rãi kia rất nhanh ý thức được không thích hợp, trên lông mày dựng ngược bắt đầu nhỏ giọt mồ hôi, trầm giọng: "Có trá, mau rút!"
Nhưng đã quá muộn.
Lưỡi dao mạnh mẽ xốc lọng che trên xe ngựa lên. Trong xe, Lâm Hoan một thân áo choàng đỏ thêu kim long tay cầm song đao đứng dậy, hắn cắn đường nói: "Ngại quá trong xe không phải là Hoàng thượng mà là Lâm Hoan gia gia của các ngươi!"
Thì ra trong người ngồi trong xe ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lui-lui-lui-lui-ra/1659416/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.