QT: Mạt Mạt
Edit - Beta: Hàn Mạch Tuệ
======================
Hai nàng chưa bao giờ nói qua chuyện phát sinh ngày hôm đó, vẫn luôn đem những hoang đường cùng bí ẩn chôn dấu, không hề nhắc tới, ai cũng không nói. Giống như đây là một đoạn kí ức bị lãng quên. Chung quy là quá hoang đường, không hợp thế tục, thoát ly quỹ đạo vốn có.
Mà nay Khương Vân chủ động nhắc tới, Lục Niệm Chi nghiễm nhiên không ngờ tới, thật lâu sau, mới nhỏ giọng đáp: "Nhớ rõ".
"Vốn dĩ tôi chuẩn bị rời đi thì chị đột nhiên làm đổ ly nước vào tôi", Khương Vân nói, ngữ điệu không phập phồng, thật bình tĩnh giống như chỉ đang nhớ lại.
Bóng đêm ngoài cửa sổ thật trầm, bất quá bên ngoài có đèn đường hoạt động cả đêm chiếu sáng, màn lại không khép lại, mở rộng như vậy, ánh sáng nhu hoà từ bên ngoài chiếu vào phòng từ cửa kính sát đất, đem căn phòng rộng lớn chiếu sáng.
Nương theo ánh sáng mỏng manh đó, Lục Niệm Chi nhìn nàng, nói: "Em tới tìm Tần Chiêu, đợi thật lâu nhưng cô ấy không ở chỗ tôi".
Nằm nghiêng lâu đè nặng cánh tay không thoải mái, Khương Vân giật giật, tới gần đối phương một chút, không lập tức nói tiếp mà lát sau mới nâng mí mắt, cùng cô đối diện, môi đỏ mấp máy, ý vị không rõ mà nói: "Tôi chưa từng nói là đi tìm cô ấy".
Lục Niệm Chi không nói gì, không biết nghe hiểu hàm ý trong lời này hay không.
Khương Vân nói thêm: "Ngày đó đúng là tôi tới văn phòng chị tìm Tần Chiêu nhưng tôi chưa từng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lui-lui-lui-lui-ra/1659389/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.