*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Yang3S
______
Máy điều hòa trong phòng đang thổi, tấm rèm màu trắng không ngăn được ánh nắng bên ngoài, cả căn phòng ngập trong sắc màu ấm áp.
Nam Chi đã tỉnh dậy, cô bé rụi mắt mấy cái, sau đó nhìn trái rồi lại nhìn phải, không thấy bố mẹ đâu, cô bé xuống giường, tự động cầm gấu bông về phòng của mình, lúc đi ra ngoài thì thấy bố mẹ đang ngồi ở ghế sofa, bố đang sấy tóc cho mẹ, Nam Chị chạy tới ôm lấy mẹ, nũng nịu nói: "Mẹ ơi, con dậy rồi."
Lục Yên hôn cô bé một cái, nói: "Tiểu Hồng Tảo rất đúng giờ."
"Ngày nào con cũng đi ngủ và dậy rất đúng giờ."
Nghe cô bé nói câu này, Tạ Đạo Niên liền mỉm cười.
Xung quanh đều có hương thơm, hai người mới vừa tắm xong.
Tạ Đạo Niên sấy khô tóc cho Lục Yên xong, đặt máy sấy tóc xuống, Nam Chi vào phòng lấy dây chun ra, "Bố mẹ, buộc tóc giúp con với ạ."
Lục Yên vỗ nhẹ vào ghế sofa, "Ngồi xuống đây."
Nam Chi ngồi vào lòng của Tạ Đạo Niên, Lục Yên chải tóc cho cô bé, buộc tóc hai bên cho cô bé, Nam Chi mở to hai mắt, thỉnh thoảng đôi chớp chớp mắt, nhìn rất là lanh lợi.
"Mẹ ơi, buổi tối mẹ đưa Nam Chi đi dạo phố được không ạ?"
"Được."
"Mẹ ơi, con muốn mua gấu bông."
"Ừm."
Hai vợ chồng cười nhìn nhau, Lục Yên cẩn thận chải mái tóc mềm mượt ở trong tay, Nam Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-yen-anh-yeu-em/799520/chuong-32-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.