Chương trước
Chương sau
Tại một trà lâu cách khu chợ đen lớn nhất của Đại Hưng không xa có một nam tử đang ngồi trong đó nhàn nhã uống trà. Người này đã đến đây từ sớm rồi, vừa ngồi uống trà vừa đưa mắt nhìn ra phía cổng của khu chợ đen nơi mà đang có một đám quân lính đang kiểm tra nghiêm ngặt ở đó. Một lát sau có một nam tử nữa bước vào, nhìn thấy liền chắp tay hành lễ:

- "Điện hạ."

Sau đó tiến lên đưa cho người nam tử đang ngồi uống trà cuộn thư mình vừa lấy được. Nam tử nhận lấy mở thư ra xem, xem xong thì không khỏi bật cười:

- "Tả Chính à, ngươi bị nàng phát hiện rồi."

Không sai người nam tử vừa mới bước vào chính là Tả Chính - thuộc hạ thân cận của Chiêu Vương Tư Đồ Cẩn Khiêm, cũng là người vừa nãy đã ẩn nấp ở ngoài Tô phủ lén lấy trộm thư. Lúc này Tả Chính nghe vậy mới nghi ngờ nhìn người trước mặt, hắn không hiểu hắn đã hành sự rất cẩn thận làm sao có thể bị lộ được. Nam tử kia thản nhiên đứng dậy đưa cuộn thư cho hắn xem sau đó liền đi đến bên cửa sổ đứng. Tả Chính nhận thư vội vàng mở ra xem, bên trong chỉ vỏn vẹn mấy chữ: "Tĩnh Như tỷ, muội không được khoẻ tỷ đến thăm muội nhé." Hắn liền thở dài, chính hắn là người đã giả danh Tư Đồ Cẩn Dương gửi thư cho Tô Cẩm Ninh sau đó cũng giả danh Tô Cẩm Ninh gửi thư cho Tư Đồ Cẩn Dương để xem xem 2 người này cá có cắn câu hay không. Bước đầu có vẻ là Tô Cẩm Ninh không bị sập bẫy rồi. Còn bây giờ chỉ chờ xem Tư Đồ Cẩn Dương có bị dính bẫy hay không thôi? Hắn cũng đi theo đến bên cửa sổ đứng cạnh nam tử nọ quan sát động tĩnh phía bên kia.

Không sai, Điện hạ của hắn vẫn còn đang bị cấm túc trong phủ, đã thế bên phía Bệ hạ vẫn đang để ý nhất cử nhất động của họ. Nhưng trong 2 tháng này nếu mà không có động thái gì thì chắc chắn thế cục sẽ bị thay đổi, bất lợi sẽ về phía Điện hạ của hắn, nói không chừng còn có thể là định sẵn cục diện rồi. Hắn không thể để chuyện này xảy ra được, hắn phải giúp Điện hạ của hắn. Thật may thay, không ngờ chính người bên cạnh này đã liên hệ với hắn trước. Đi theo Điện hạ đã lâu, mặc dù hắn biết trong hoàng thất này chưa chắc đã có cái gọi là tình huynh đệ ruột thịt nhưng Điện hạ của hắn lại có vẻ khá tin tưởng người này nên hắn cũng muốn đặt cược xem sao. Vì vậy mà hắn đã nén ra ngoài để nghe theo sự sắp xếp của người này.

Hắn thật hi vọng phán đoán của người đang đứng bên cạnh này không sai nếu không công sức của họ coi như đổ bể. Họ chính là nhân cơ hội này muốn để cho Quang Vương và Cảnh Vương bọ ngựa bắt ve sầu còn họ sẽ là chim sẻ rình sau lưng. Hai người họ đều chú ý đến phía đó, quả nhiên không bao lâu sau có một đoàn mấy xe hàng được mấy người áp tải đi đến. Bọn họ liền lập tức bị quan binh ngăn lại để kiểm tra. Ngay từ lúc nhìn thấy đội buôn đó, nam tử nọ đã thấy có gì đó sai sai rồi, không cần xác nhận xem kết quả quan binh sẽ kiểm tra ra là gì, cậu cười cười buông một câu rồi lập tức đi mất:

- "Xem ra ta đã đánh giá quá thấp Ngũ đệ rồi."

Tả Chính không hiểu tại sao người bên cạnh lại rời đi như vậy mà không ở lại xem phía Quang Vương bắt bọn tráo lô pháo đó. Không phải chính ngài ấy đã đoán là do Cảnh Vương đứng sau vụ này sao, thậm chí còn giả dạng chữ của Tô gia Tam tiểu thư viết thư báo cho Cảnh Vương để phi tang hàng pháo đó ở chợ đen này, còn cho người báo cho Quang Vương biết.

Hắn vẫn nán lại xem, đúng là lô hàng kia là lô hàng pháo hoa thật đã bị đánh tráo vì nó vẫn còn nhãn mác ký hiệu của Đông Đô, và tất cả đã bị quan binh bắt giữ lại. Nhưng việc người nọ bỏ đi vừa rồi là sao, hắn vẫn không hiểu và vội đuổi theo.

*****

Tô Cẩm Ninh ngồi trong phòng mân mê lá thư nhỏ mà sáng sớm nay cô đã nhận được từ Tư Đồ Cẩn Dương. Đúng là cô và Tư Đồ Cẩn Dương thường liên hệ với nhau qua thư từ như thế này, đúng là sáng nay cô đã suýt tưởng lá thư này là do Tư Đồ Cẩn Dương gửi cho thật vì bình thường người đi lấy thư là Lã Y nhưng có lẽ lần này vì Lã Y không có ở đây nên cô đã nghĩ là ngài ấy biết việc đó nên mới gửi trực tiếp cho cô. Nhưng may thay ngay sau đó cô đã nhận ra bất thường, người nọ đã rất thông minh, tinh ý và cẩn thận đến nỗi bắt chước nét chữ y hệt Tư Đồ Cẩn Dương. Tuy nhiên hắn lại không hề biết rằng bình thường thư từ mà cô và Tư Đồ Cẩn Dương viết cho nhau lại đều là viết bằng tay trái.

Cô cho lá thư đó ra trước ngọn nến vừa mới thắp đốt đi sau đó liền thổi tắt nến. Cô biết nếu hắn đã gài bẫy cô như này thì chắc chắn bên phía Tư Đồ Cẩn Dương cũng sẽ làm vậy, như vậy thì cô lại càng không cần phải lo nữa, Tư Đồ Cẩn Dương chắc chắn cũng sẽ phát giác ra mà không bị trúng kế.

*****

Đúng là Tư Đồ Cẩn Dương sau khi nhận được thư của Tô Cẩm Ninh cũng biết là mình đã bị lộ, biết là kẻ đó đang bẫy mình nên cậu đã tương kế tựu kế. Bây giờ lô hàng pháo hoa này muốn hủy cũng không hủy được mà muốn tuồn sang nước khác cũng tuồn không được, chỉ còn cách chia nhỏ ra để tiêu thụ trong nước thôi. Cậu đã nhanh chóng cho người phân chia nhỏ chúng ra để đem đi phân tán mỗi nơi một ít, bán với số lượng nhỏ như vậy sẽ không sợ bị để ý, không sợ bị lộ. Điều khiến cậu lo lắng nhất bây giờ chính là kẻ đã biết những việc cậu làm, thậm chí còn biết được cả mối quan hệ giữa cậu và Tô Cẩm Ninh. Cậu dám chắc sắp tới đây Tô Cẩm Ninh sợ bị lộ mà sẽ án binh bất động, hơn nữa vụ này cậu lại nhắm đến Tư Đồ Cẩn Hiên nên việc cô ấy vẫn ra tay trợ giúp cũng đã là giới hạn rồi. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Bầu Trời Tươi Sáng Vì Có Em Kề Bên

2. Người Cũ Đường Mới

3. Tiểu Quỷ Nằm Trên

4. Qua Sông Hái Sen

=====================================

Cậu không biết rõ suy tính của Tô Cẩm Ninh là như thế nào nhưng đối với những việc liên quan đến an nguy của Tô Gia chắc chắn cô ấy sẽ không làm. Đó mới là cái gai trong lòng cậu. Muốn tranh vị không thể không đạp đổ Tư Đồ Cẩn Hiên mà Tư Đồ Cẩn Hiên và Hoàng Hậu lại là người của Tô Gia, Tô Gia trước giờ mặc dù luôn tỏ ra thái độ trung lập nhưng cũng ít nhiều sẽ hướng về phía ngoại tôn của mình, cũng như sự vinh nhục của Tư Đồ Cẩn Hiên và Hoàng Hậu cũng sẽ ảnh hưởng lớn đến Tô Gia, đó là điều không thể bàn cãi. Nhưng mà cậu nhất định phải nhân cơ hội Tư Đồ Cẩn Khiêm đang bị cấm túc này mà phải đạp ngã được Tư Đồ Cẩn Hiên và Tư Đồ Cẩn Chi vì 2 người này mới là đối thủ đáng lo ngại nhất của cậu, một người là đích tử còn một người có hậu thuẫn lớn.

Mặc dù Tư Đồ Cẩn Chi luôn tỏ vẻ không màng thế sự nhưng biết đâu đấy cũng chỉ là để che giấu dã tâm thật sự của huynh ấy. Bởi đã là thiên tử có ai lại chê bai quyền lực, lại không để ý đến vị trí ấy?

Chỉ có điều, chính ra người như Tư Đồ Cẩn Chi mới là khó đối phó bởi bình thường huynh ấy thật sự không hề cáng đáng bất kỳ việc gì dù là việc lớn hay việc nhỏ, chính vì không làm gì thì mới không có vấn đề gì để bắt bẻ hay để lợi dụng đối phó. Nhưng không sao, đã là người thì kiểu gì cũng sẽ có điểm yếu, chỉ cần cậu tìm ra được điểm yếu của huynh ấy thì không sợ là không đối phó được.

Còn về phía lô pháo hoa kia, cậu sẽ chặt đứt liên hệ với nó từ đây đồng thời cũng coi như cho Tư Đồ Cẩn Hiên một bậc thang để đi xuống, dù gì cũng đã làm giảm sự tín nhiệm cũng như tăng sự nghi hoặc của phụ hoàng dành cho huynh ấy rồi, không nên cần dây dưa nữa không khéo lại tổn hại cả hai bên khiến cho bên đang nấp sau lưng kia được lợi.

*****

Ngày hôm sau, trong một ngày bên phía Tư Đồ Cẩn Hiên cũng đã bắt được khá nhiều lô hàng pháo hoa đang được giao bán ở khắp các nơi, tuy chưa thể thu bắt được hết tất cả nhưng cũng đã được non nửa. Tuy nhiên dù có điều tra thế nào thì kết quả vẫn là do bọn thổ phỉ đã đánh tráo hàng để buôn bán kiếm lời, bọn chúng mang đến các điểm buôn bán hét giá cao chót vót. Rõ ràng nghe ra thì đều sẽ cảm thấy hết sức vô lý, thổ phỉ tráo hàng? Đã là thổ phỉ còn rảnh rỗi đi tráo, cướp nghe còn có lý hơn! Hơn nữa hét giá cao như vậy như kiểu cố tình gây sự chú ý vậy. Nhưng mà manh mối đến đây là đã bị đứt rồi, muốn đào sâu cũng không ra thêm được gì nữa. Tư Đồ Cẩn Hiên không cam lòng mà khép lại vụ án này ở đây, tất nhiên là cậu vẫn cho người tiếp tục ngấm ngầm điều tra. Kể cả kẻ đã lập mưu hại cậu và cả kẻ đã thông tin cho cậu.

*****

Mấy ngày này lợi dụng việc bị bệnh mà Tô Cẩm Ninh không rời khỏi tiểu viện của mình một bước dù đang là mấy ngày Tết. Lã Y đã trở lại ngay sau khi xong việc ở bên kia rồi, mấy ngày nay cô ấy cũng hết sức dốc lòng sắc thuốc cho cô, cô biết cô ấy là đang tỏ lòng biết ơn đối với cô. Đang ngồi trên ghế đọc sách dưới tán cây hoa lê trắng mà nhìn cô ấy bận bịu trở đi trở lại khiến cô không khỏi tức cười. Nha hoàn của cô không thiếu nhưng đã bị cô ấy xua đuổi không cho làm mà phải để cô ấy tự tay làm. Lã Y biết y thuật, đặc biệt về dược liệu, từ ngày quen biết cô ấy cô cũng đã học được kha khá kiến thức về thảo dược, đó cũng là lý do mà tại sao lúc chơi đố đèn ở Vãn Hoa Lâu cô đã trả lời được câu đố đó, và ngày hôm đó cũng chính cô đã là người sai Lã Y đi đưa đáp án cho đội bên kia.

Chẳng mấy chốc cô ấy đã bưng một bát nước thuốc đến bên cô, cô ấy không hiểu sao rõ ràng cô bị cảm không nặng nhưng mà đã kéo dài suốt mấy ngày rồi cũng chưa khỏi. Hôm nay cô ấy đã đổi sang thuốc khác cho cô để xem có hiệu quả không. Mặc dù thuốc rất đắng, rất khó uống nhưng cô lại rất thích mùi hương của nó, ngửi ngửi một lúc cũng có cảm giác khoan khoái nhẹ nhàng. Cô ấy đang chuẩn bị lên tiếng nhắc nhở thì cô liền nhắm mắt nhắm mũi uống cạn bát thuốc. Khi cô ấy cầm theo cái bát đã hết đi, cô ở đằng sau nhìn theo bóng lưng đó. Mặc dù cô ấy tốt thật nhưng dù gì thì cô ấy cũng vẫn là người của Tư Đồ Cẩn Dương nên cô không thể tin tưởng cô ấy được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.