Chương trước
Chương sau
Tần Minh và Thiên Sinh cố gắng đứng dậy từ bước đi đến Thanh Ngọc Khát Lang, Thiên Sinh cảm thán " không hổ là loài Khát Lang Hoàng Giáp, bụng là điểm yếu của nó nhưng có nổ mạnh như vậy cũng không làm vỡ ra được.".

Thiên Sinh ngồi xuống : " Hình như ta đã thăng cấp tụ khí cảnh tứ tinh, sư đệ hãy hộ pháp cho ta tu luyện ổn định tu vi.".

Tần Minh uống thêm một viên phục khí đan và ngồi kế bên Thiên Sinh để hộ pháp. Trong đầu Tần Minh lại vang lên tiếng của Bảo Bảo:

" Tần Minh ca ca, yêu hồn của Thanh Ngọc Khát Lang rất phù hợp với ca ca, có thể giúp thể lực và sức mạnh của ca ca tăng lên rất nhiều, ca ca hãy ký khế ước hồn với Thanh Ngọc Khát Lang đi, đừng để hồn phách nó tan biến.".

Tần Minh do dự : " Ký khế ước hồn? Đệ đã là yêu thú của ta rồi, sư phụ dạy mỗi người chỉ có thể cưỡng ép ký khế ước hồn với một hồn yêu thú mà thôi, nếu như ký khế ước hồn với 2 yêu thú trở lên sẽ bị 2 yêu hồn thú cùng tấn công thức hải, nhẹ thì thức hải vụn vỡ, trở thành kẻ điên, nặng thì bạo thể mà chết, chưa kể thức hải của ta chỉ là một mảnh đất nhỏ sao có thể chứ thêm Thanh Ngọc Khát Lang, với lại sư tôn cũng chưa dạy ta ký hiệp ước hồn.".

Rùa nhỏ trấn an : " Ca Ca yên tâm đi, đệ là tự nguyện ký hiệp ước hồn với ca ca, ta là đệ đệ của ca làm sao hại ca được, huynh cưỡng ép ký khế ước với hắn, ta còn có thể giúp ca khống chế linh hồn của hắn.

Còn về thức hải thì tu vi ca ca càng tăng cao thức hải sẽ càng mở rộng ra, bây giờ đã rộng khoảng gần 20 mét rồi, ca ca khỏi lo không đủ chỗ, ca ca chỉ cần ngồi gần yêu thú đưa một tia hồn lực từ thức hải vào con yêu thú sắp chết và kéo linh hồn nó vào thức hải rồi phong ấn thức hải là có thể bắt được hồn của yêu thú rồi.".

Tần Minh nghe nói cũng có lý nhưng bảo rằng để Thiên Sinh ổn định tu vi rồi mới ký khế ước sẽ an toàn hơn, quanh đây cũng nhiều yêu thú, nếu như bây giờ ký hiệp ước hồn sẽ có nhiều nguy hiểm.

Hơn nữa canh giờ sau, tu vi Thiên Sinh cuối cùng cũng ổn định. Tần Minh nói với Thiên Sinh là mình muốn ký khế ước hồn với Thanh Ngọc Khát Lang, Thiên Sinh liền đồng ý và hộ pháp cho Tần Minh vì Thiên Sinh không hề biết trong người Tần Minh đã có một hồn yêu thú. Nếu biết chắc chắn hắn không dám để Tần Minh liều mạng thu thập hồn yêu thú thứ 2.

Tần Minh ngồi xuống bên Thanh Ngọc Khát Lang, nhắm mắt tập trung bắn một tia hồn lực từ thức hải lên con yêu thú, hồn Thanh Ngọc Khát Lang bay vào thức hải của Tần Minh.

Trong thức hải của Tần Minh, Thanh Ngọc Khát Lang cố gắn dùng thân thể đâm vào thức hải khiến thức hải biến đổi hình dạng, mảnh đất trong thức hải rung chuyển.

Rùa nhỏ sử dụng giới vực trọng lực cố gắng trấn áp Thanh Ngọc Khát Lang xuống đất và nhanh gọi Tần Minh mau chóng củng cố thức hải rồi trợ giúp rùa nhỏ đánh bại Thanh Ngọc Khát Lang.

Tần Minh rất cố gắng tập trung để ổn định thức hải để nó không rung chuyển nữa mà trở lại hình khối tròn ban đầu.



Rùa nhỏ đã cố gắn sử dụng Giới Vực Trọng Lực gấp 4 lần nhưng rùa nhỏ đã đánh giá thấp về sức mạnh của Thanh Ngọc Khát Lang, Thanh Ngọc Khát Lang cố gắn vùng vẫy và một lần nữa đâm đầu vào thức hải khiến Tần Minh phun ra một ngụm máu.

Rùa nhỏ lo lắng " Ca Ca, ca ca cố lên!".

Cú húc đầu vừa rồi khiến thức hải biến dạng dữ dội, Tần Minh gắng gượng tập trung tinh thần.

Tần Minh cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vầy thì sau một cú húc nữa thức hải sẽ tan vỡ, Tần Minh cố gắng tập trung để thức hải hơi ổn định rồi lập tức bay về phía Thanh Ngọc Khát Lang đấm một quyền Xuyên Giáp Long vào đầu Thanh Ngọc Khát Lang.

Thanh Ngọc Khát Lang bị một quyền xây xẩm mặt mày lại đang trong giới vực trọng lực của rùa nhỏ nên trong phút chốc thân thể bị đè xuống.

Tần Minh không để nó nghỉ ngơi, tung thêm cả chục quyền Xuyên Giáp Long khiến đầu Xuyên Giáp Long giống như muốn thụt vào trong, cuối cùng nó cũng chịu thua gục ngã vì kiệt sức.

Mà tình trạng Tần Minh và rùa nhỏ cũng không khá hơn.

Rùa nhỏ nằm xuống ngay sau Xuyên Giáp Long, Tần Minh cố gắng ổn định lại thức hải và nằm xuống, trong đầu chỉ nghe văng vẳng tiếng của Thiên Sinh gọi " Tần Minh Tần Minh".

Tần Minh trong cơn mơ thấy đang cùng Nhất Long, Thiên Sinh, Xuân Tử và rùa nhỏ Bảo Bảo đi ngao du sơn thuỷ, cắm trại ăn đồ nướng, vui vẻ ca hát bên ngọn lửa và bên mình còn có một con rắn màu xanh. " Rắn?".

Tần Minh giật mình dậy thấy mình đang ở trong phòng, Tần Minh cảm thấy mình giống như ngủ rất lâu rồi, ngồi suy ngẫm một lúc rồi nhớ ra là mình với đại sư huynh đang tiêu diệt Thanh Ngọc Khát Lang rồi sau đó ký hiệp ước hồn, và sau đó....

" Tần Minh nhị sư huynh tỉnh rồi!" Tiếng của Xuân Tử vang dội khắp Thiên Đạo Môn.

Xuân Tử vội vàng chạy lại : " Nhị sư huynh huynh không sao chứ? Thân thể có đau ở đâu không? Huynh biết muội là ai không?..."



Chưa kịp trả lời Xuân Tử thì Nhất Sinh dáng vẻ vội vã chạy qua : " Nhị đệ tỉnh dậy rồi sao? Thân Thẻ có đau ở đâu không? Đệ có nhớ ta tên gì không...?"

Từ đằng sau một bóng đen vụt tới gõ vào đầu Xuân Tử và Thiên Sinh một cái boong cực mạnh. Đầu 2 ngươi sưng một cục rõ to.

" Tần Minh tổn thương thần thức hao tổn tinh thần và hồn lực quá nhiều nên mới ngất đi chứ đâu phải bị đá đập vào đầu hay bị rớt xuống núi chấn thương não đâu mà không nhớ.". Nhất Long bực tức.

Nhất Long ngồi cạnh giường của Tần Minh : " Tần Minh, con có nhớ..., à không, ta lo lắng quá nên bị liệu, con thấy trong người thế nào?"

"Con không sao, cảm thấy rất khoẻ khoắn, con xin lỗi vì đã làm cho mọi người lo lắng, mà sao con ở đây?" Tần Minh thắc mắc.

Nhất Long gật đầu an lòng : " Không sao là tốt, hôm đó Nhất Sinh hộ pháp cho con ký khế ước hồn, bỗng nhiên con phun máu một lúc sau bất tỉnh, đại sư huynh lo lắng cho con nên lập tức cõng con quay về đây, tính đến hôm nay con đã hôn mê được một tháng rồi nên chúng ta rất lo cho con.".

" Một tháng rồi!" Tần Minh hốt hoảng.

Xuân Tử khoe khoan : " Đúng vậy, nhị sư huynh, ta cũng đã lên tụ khí cảnh lục tinh đỉnh phong rồi, hôm trước sư phụ cũng đưa ta đi thu thập hồn thú rồi, nhị sư huynh còn không tỉnh dậy vài ngày nữa là ta vượt xa nhị sư huynh luôn, đại sư huynh cũng đã là tụ khí cảnh bát tinh rồi, còn nhị sư huynh mới là tụ khí cảnh tứ tinh đỉnh phong thôi.".

Nhất Sinh cũng mĩm cười : " Nói vậy chứ Xuân Tử là người lo cho đệ nhất đấy ngày nào cũng ghé qua chăm sóc đệ 3,4 lần, ngoại trừ thay đồ cho đệ, mọi chuyện đều là do muội ấy chăm sóc.".

Xuân Tử bễu môi : " Làm như chỉ có mình ta lo lắng ý, ta thấy huynh ngày nào cũng dậy sớm hơn thường ngày để qua thăm nhị sư huynh, còn là người về trễ nhất nữa, sư tôn nữa, buổi nào gặp mặt đều hỏi Tần Minh tỉnh chưa? Tần Minh có nóng sốt gì không? Riết rồi ta khỏi cần chờ sư phụ hỏi, tự mình đến nói cho sư tôn luôn, còn nữa, từ lúc nhị sư huynh bất tỉnh, sư phụ ngày nào cũng thức đến khuya, có nghỉ ngơi chút nào đâu.".

Nhất Long huơ tay " Thôi được rồi, để Tần Minh nghỉ ngơi đi, Tần Minh cả tháng nay không ăn gì rồi, 2 đứa phụ ta chuẩn bị một bữa thịnh soạn để Tần Minh bồi bổ, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi một buổi, tối nay chúng ta tổ chức tiệc chúc mừng Tần Minh tỉnh lại.".

Thiên Sinh và Xuân Tử mừng rỡ reo lên : " Hoan hô! sư tôn vạn tuế, đệ tử thích ăn thịt thỏ nướng, lợn quay,...".

Nhìn bóng lưng cả 3 rời đi, Tần Minh nước mắt tuông rơi, hạnh phúc vì được mọi người quan tâm lo lắng, Tần Minh chạy theo : " Để ta phụ một tay.".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.