Trong hoả phòng.
Tô Uyển Nhi đang nghe tiếng ai vọng lại trong đầu, nàng nhìn quanh thì nhận ra xung quanh đây không có người nào.
Tô Uyển Nhi giật mình nhìn lên những cái hộp gỗ thầm nghĩ:
"Chẳng lẽ...".
Sau đó nàng nhìn thấy một hộp gỗ khác lạ so với số hộp gỗ xung quanh, nàng ta đâm chiêu một lúc rồi quyết định bay lên bắt lấy hộp gỗ đó.
Tô Uyển Nhi nhìn ngắm hộp gỗ một hồi lâu rồi mới quyết định nhỏ một giọt máu của mình lên trên bề mặt cái hộp.
Một giọt máu trên tay nàng dần dần được hình thành và rơi xuống hộp gỗ.
ngay khi giọt máu vừa chạm đến chiếc hộp thì một luồng ánh sáng chói loá từ bên trong hộp gỗ bay vụt ra bao phủ cả một góc phòng khiến Tô Uyển Nhi phải dùng hai tay che đi tầm mắt.
Sau khi ánh sáng biến mất, Tô Uyển Nhi mới có thể từ từ mở mắt ra nhìn.
Một kiện giáp y màu đỏ rất đẹp và một thanh bảo kiếm màu đỏ, hình dáng rất đẹp đang bay lơ lửng ở giữa không trung.
Kiện giáp y này tuy không giống với giáp y của Xuân Tử nhưng nó lại toả ra một luồng khí tức tương tự như giáp y của nàng ta.
Giáp y và bảo kiếm như có linh tính, nó hiểu được ý nghĩ của Tô Uyển Nhi nên toả ra một luồng lửa nóng tạo thành dòng chữ:
và < Phượng Hoàng Huyết Kiếm>
Tương truyền, Phượng Hoàng Huyết Giáp và Phượng Hoàng Huyết Kiếm là của một con Hoả Phượng Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-vuong-huyen-vu/2915309/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.