Kha Thanh Hán yên lặng đứng ở đầu hành lang, nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng mà dồn dập, hắn chậm rãi xoay đầu nhìn, lập tức dụi tắt điếu thuốc lá trên tay, tiến lên đón người.
Hai người cách nhau một mét, dưới ánh sáng có chút âm u, yên lặng đối diện.
Kha Thanh Hán nhìn mặt Hồng Vi. Khuôn mặt người này không còn gầy trơ xương nữa, xinh đẹp và trắng hơn nhiều. Hắn thật cẩn thận đem hình dáng đối phương khắc ở trong lòng, thay thế hình ảnh nhạt nhòa trước kia.
Hồng Vi đã xóa hóa trang, thay đồ thường, tóc dài tới mông xõa sau lưng. Cậu lặng yên nhìn chằm chằm Kha Thanh Hán, môi run run nhưng không lên tiếng.
“Tiểu Vi, theo anh đi!” Kha Thanh Hán vươn tay, khẽ nói.
Hồng Vi rũ mi mắt, nhìn bàn tay Kha Thanh Hán, lát sau mới đưa tay qua. Kha Thanh Hán tâm tình nhẹ nhõm, môi cong lên nụ cười, dắt Hồng Vi tới hướng lối ra, gần như là chạy nhanh.
“Đan Ny, đi đâu đó? Ngày mai còn phải biểu diễn…”
“Tôi có việc, đêm mai sẽ đến đúng giờ!” Hồng Vi không quay đầu lại hét với người đằng sau, theo Kha Thanh Hán chạy ra Kim Hải, ra đường cái.
Người yêu chia cách lâu ngày, không nói một lời, trừ tay đan tay chưa từng buông ra.
Kha Thanh Hán ngoắc taxi đưa Hồng Vi về nhà mình thuê. Hắn thô bạo đóng sầm cửa phòng, đè Hồng Vi sát ván cửa, hôn tới tấp.
Nụ hôn nồng nhiệt dai dẳng cuối cùng kết thúc trong lưu luyến. Kha Thanh Hán ôm Hồng Vi, thì thào kêu gọi.
“Tiểu Vi…”
Hai người xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tuong-vi/113115/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.