Tháng chạp hai mươi chín, con phố cũ rêu phong, người đến người đi, có chỗ chật hẹp chen chúc đến mức không thể đi qua. Kha Thanh Hán và Hồng Vi thức dậy thật sớm, may mắn kịp mua xong đồ trước nhiều người.
Nhà họ Kha đã sớm mua hết đồ vật cần cho năm mới, nhưng lần trước bà Kha đi phố xong trên đường về nhà đánh mất pháo tre và giấy đỏ, Kha Thanh Hán chỉ phải đi chuyến nữa. Còn về nhà họ Hồng, tuy năm mới không ăn Tết lớn như người ta, nhưng rốt cuộc cần mua pháo tre, tiền giấy nhang khói dùng để cúng tổ.
Hai người tới tiệm tạp hóa mua xong đồ mới đi ven đường ăn sáng. Kha Thanh Hán thật sự mời Hồng Vi ăn bánh bao và mô mô, sau đó không dừng lại lập tức đi về nhà.
Thời tiết âm u, may là trời không mưa. Lúc hai người đi ngang qua thôn, Kha Thanh Hán giao rổ cho Hồng Vi, mình thì đi tìm nhà vệ sinh. Chờ hắn trở ra trông thấy Hồng Vi thì cảnh tượng trước mắt khiến hắn ngẩn ra. Rổ lăn lóc cạnh đường nhỏ, Hồng Vi đưa lưng về phía hắn đứng ở ven đường. Có ba thanh niên mười lăm, mười sáu tuổi chắn phía trước.
“Má mày, dám cào ông nội mày, con điếm!”
Trong ba thanh niên có thằng chửi tục khiến Kha Thanh Hán lập tức hiểu ra chuyện gì. Hắn nhíu chặt mày, nhặt rổ lên, đi tới bên cạnh Hồng Vi, nhìn chằm chằm người kia.
“Cẩu Tử, mày làm gì đó?”
“Ố ồ, Kha tú tài thôn nhà ta tới rồi!” Thanh niên bị gọi Cẩu Tử nói giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tuong-vi/113105/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.