13.
Tôi ôm con trai xuống xe, Lục Từ hạ cửa kính xuống nói sáng mai sẽ tới đón tôi đi làm.
Lần này tôi từ chối không chút do dự.
Lục Từ nghe vậy cũng chỉ cười khẽ một tiếng, bình tĩnh nói: “Xe điện của em vẫn đang đỗ ở chỗ nhà trẻ đấy. Sáng mai em định đi bộ đưa Bắc Bắc tới trường à?”
Tôi: “…”
Nhìn dáng vẻ ung dung cười của Lục Từ, tôi nghi ngờ hôm nay anh đã cố tình không nhắc tôi lấy xe về.
Nghĩ tới việc sáng sớm mai chỉ có hai lựa chọn là tàu điện ngầm hoặc xe bus, tôi khẽ hừ một cái rồi ôm con trai quay người rời đi.
Đón thì đón! Có tài xế miễn phí tội gì không dùng.
Sáng hôm sau, Lục Từ đúng giờ tới đón tôi và con trai.
Chúng tôi đưa con trai tới nhà trẻ trước, sau đó tôi ung dung để sếp làm tài xế lái xe đưa mình tới công ty.
Lần này tôi đã giữ được bình tĩnh khi đi ra từ bãi đỗ xe.
Kể cả giờ Lục Từ có đưa tôi lên văn phòng tổng giám đốc một lần nữa tôi cũng có thể tỉnh táo ứng phó.
Nhưng hôm nay Lục Từ không đi thang máy lên thẳng tầng 30 mà theo tôi đi thang lên tầng 10.
Sau khi đến bộ phận tôi làm việc, anh dắt tôi đi gặp quản lý.
Anh trao đổi với quản lý một số giấy tờ liên quan đến dự án.
Lúc chọn thành viên cho tổ dự án, Lục Từ có bảo tôi tự tiến cử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tu-x-co-duu/2932700/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.