Hai năm sau.
Một tiểu hòa thượng gọi với Lục Bạch đang muốn trở về phòng: "Lục sư huynh, sư phụ tìm huynh."
Đi đến thiện phòng nơi Không Trần đại sư ở, Lục Bạch gõ cửa rồi đi vào. Hai tay sắp thành hình chữ thập bái một cái rồi nói: "Đại sư".
Không trần để y ngồi xuống, lúc này mới nói: "Sau hai năm tu hành trong chùa cậu đã thu hoạch được những gì."
Lục Bạch hơi sửng sốt, y không nghĩ tới Không Trần sẽ nói tới điều này, do quá sửng sốt nên y chẳng biết trả lời ra làm sao, thu hoạch thì có nhưng y phải suy ngẫm cho kĩ đã rồi mới nói được nên nhất thời, y không biết phải mở miệng thế nào.
"Đại sư, con......"
"Cậu đã tu hành trong chùa được hai năm, không hay phàm trần thế tục, tĩnh tâm đứng yên, nay ta hỏi cậu, cậu đã biết trong lòng cậu muốn cái gì chưa?"
Quả nhiên Lục Bạch nhíu đôi mày lại.
Rồi sau đó đáp: "Hai năm trước, con chỉ biết vạn vật vạn sự đều có đạo lý, mà đạo lý lại ngụ ở trong sách vở thánh hiền của người đời trước, hoặc là do thiên hạ truyền lưu mà đến. Như thế nên làm người làm việc khó tránh khỏi câu vu nhất cách, không tính không thấu."
Không Trần hỏi: "Thế giờ thì sao?"
"Nay chỉ cảm thấy tất cả những chuyện hồng trần, đều phải trải qua mới biết được tiền căn hậu quả, cái gọi là sách vở thánh hiền, bất quá cũng là do những bậc học giả trước đây trải qua rồi biên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tu-he/2301479/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.