Lục Bạch nghe xong những lời ấy thì bỏ ra cả một tối để suy nghĩ, y thế nhưng lại may mắn thế, có thể nghe được chuyện xưa này. Vậy y nên làm gì đây, giữa hai người này có bao nhiêu máu chảy, họ phải có dũng khí thế nào mới dám đến bên nhau, y có thể giúp gì được họ hay chăng, để những kẻ hữu tình đến được với nhau.
Y chưa từng trải qua chuyện tình cảm, thứ cảm tình duy nhất y đã trải qua trên cõi đời này chính là cố chấp Nguyễn Trú dành cho y, lúc này, y ngẩng đầu nhìn hai người bên đống lửa, họ gắn bó kề cận nhau, họ muốn cùng nhau đi qua suốt cả một cuộc đời.
Ban đêm yên tĩnh, có người yên giấc, có người lo âu.
"Tướng quân, bên kia có khói lửa! Bánh xe biến mất ở chỗ này, Tử Hề nhất định đang ở cách đây không xa!" Lục Tử Tấn kích động chỉ về ngọn núi xa xa rồi nói với Tống Cáp.
Hai người bọn họ đi quá nhanh, lại quên mang đội nhân mã đi cùng, lúc này, hai người họ tứ cố vô thân mỗi người chỉ có một cây đuốc để tìm kiếm, nếu không phải tìm được nơi bánh xe biến mất thì không biết sẽ định tìm tận đâu.
Tống Cáp giơ cây đuốc ra xa xa một chút, thấy bên đó có một sơn động, hắn lập tức đi về hướng đó. Lục Tử Tấn thấy thế thì vội đuổi theo, theo lời của Tiểu Lâm thì lúc ấy ngoài một nam một nữ ra thì còn có rất nhiều tiếng vó ngựa, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tu-he/2301469/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.