Hai người đứng trong phòng, một người cười khổ, một người nhíu mày.
Tống Cáp ôm thùng lẳng lặng chờ y nói chuyện, Lục Bạch khẽ cắn môi ghét hận hành vi đó của Tống Cáp, anh ta có ý gì chứ, vì sao cứ muốn xuyên tạc lời y nói, rõ ràng đã nói sẽ không dây dưa nữa, thế thì phải buông tay ra, hai người hai lối mới đúng!
Cần gì phải tặng y cái này cái nọ, chọc y bất an trong lòng?
Tống Cáp nhếch môi người với y, trong đôi mắt đen kịt có thêm vài tia tà mị, hắn nói: "Ta chỉ là muốn đối tốt với ngươi thôi."
Lục Bạch cứng đờ.
Tống Cáp tiếp tục nói: "Ngày ấy hôn ngươi là do ta kìm lòng không đậu. Lại không suy xét đến cảm thụ của ngươi nữa, ta rất xin lỗi. Ngươi có thể từ chối thích ta nhưng xin người đừng từ chối tâm ý của ta. Tử Hề, nhận lấy đi."
Lục Bạch cơ hồ muốn chạy trốn chết.
Đối tốt với y, hắn muốn đối tốt với y....
Chưa từng có một ai từng nói, muốn đối tốt với y.
Trước đây Nguyễn Trú toàn tâm toàn ý muốn y chấp nhận anh ta, miệng niệm nói muốn cái là làm liền tay, cứ nói với y rằng anh ta thích y đến nhường nào, thương y đến nhường nào, cho nên y nhất định phải chấp nhận anh ta. Không hề suy xét đến cảm thụ của y, chỉ chăm chăm áp đặt tình cảm của mình lên người y.
Nguyễn Trú từng cho rằng như vậy mới là yêu.
Y thiếu chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tu-he/2301458/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.