Cô và Tuệ Nhi chơi với nhau rất lâu, cô bé thật ra rất hoạt bát, lanh lợi, chỉ là do bị ràng buộc ở nhà nên tính khí khó chiều, cũng có vẻ rất tự cao. Cô càng nhìn lại càng không hiểu nổi, tại sao Tuệ Nhi trong mắt cô lại quen thuộc đến thế này, dù đây là lần đầu cô gặp Tuệ Nhi
" Phải rồi, Tuệ Nhi à, em có đi học không?"
Cô quay sang hỏi cô bé, nhìn thế này có vẻ Diễn Bắc thật sự không cho cô bé đi học
" Đi học ạ? Em không muốn đi đâu!"
Tuệ Nhi mở to đôi mắt nhìn cô, ngây thơ trả lời
" Tại sao em lại không đi học? Ở trường không thoải mái sao?"
Cô xoa xoa đầu, hơi lo lắng hỏi Tuệ Nhi, lúc trước cô từng bị bắt nạt ở trường nên rất sợ Tuệ Nhi cũng gặp phải chuyện giống mình. Đó thật sự là một khoảng thời gian tồi tệ vô cùng, không một ai thấu hiểu, không dám nói ra, thậm chí...là không muốn sống, tất cả mọi thứ hợp lại, như muốn ép chết mình...
" Hung dữ như Tuệ Nhi thì làm gì có ai bắt nạt được! Lười thì có!"
Anh đứng ở cửa nghe thấy hết cuộc trò chuyện của hai người, cũng muốn tham gia
" Ể, từ khi nào anh lại đứng ở cửa rồi, đi không tiến động như anh, thật giống...!!"
Cô còn định nói thêm một từ nữa thì kịp ngăn mình lại, không thì chắc chắn sẽ có chuyện lớn xảy ra mất
" Ma"
Thế mà Tuệ Nhi lại bồi thêm từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-va-co-thu-ki-nho-ngong-cuong/2981667/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.