Sau cuộc họp cô luôn tìm cơ hội ở riêng với hắn để nói lời cảm ơn. Tiếc là cứ những lúc cô định nói thì không phải có người vào thì là hắn có điện thoại. Lòng vòng tới chiều tối cô mới có cơ hội. Với đưa tập tài liệu cho anh thì cứ đứng đó, không biết mở lời như nào.
-Cô có việc gì sao?
-À..ừm....chuyện là...cảm ơn anh.
-Cảm ơn cái gì?
-Cảm ơn đã để bộ sưu tập của tôi ra thị trường.
-Ừm. Mà cô cũng không cần cảm ơn tôi. Tôi làm vậy vì công ty thôi.
Mặt cô tụt cảm xúc không phanh luôn. Cô cũng không biết với mong chờ gì cả nhưng nghe hắn nói vậy sự cảm động biết ơn của với từ sáng như bay hơi luôn. Thật là không thể ưa nổi con người này mà. Cô đến đây cũng không biết nói gì.
-Còn việc gì nữa sao?
-Không có, tôi ra ngoài trước.
Từ sâu thẳm trong cô, cô hi vọng hắn làm vậy có một chút ít vì đó là bộ sưu tập của cô chứ không phải chỉ vì công ty. Nhưng hắn lại nói như thể cô không là gì với hắn vậy.
-Đồng Oanh Lạc, mày với anh ta có quan hệ gì đâu? Mày hi vọng cái gì vậy?
***
Sáng hôm sau cô gặp hắn nhưng vờ lảng đi. Nếu không có việc gì quan trọng thì chắc chắn cô không xuất hiện trước mặt hắn. Đưa tài liệu cũng đều là nhờ người khác đưa. Lăng Khả Hân từ hôm qua luôn tìm cách tiếp cận và bắt chuyện nhưng cô cũng chỉ giao tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-thang-ngay-sau-xin-duoc-chi-giao/3067366/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.