Cơn gió lạnh thổi qua khiến cô khẽ run nhẹ, nhưng cái run nhẹ này cũng không qua mắt hắn. Hắn cầm cái áo nãy giờ cầm khoác lên người cô.
-Biết ngay lúc về sẽ lạnh mà. Trời đang trở mùa, sau đi đâu nhớ cầm theo manh áo khoác mỏng.
-Sao lúc đi anh không nói em cầm?
-Nghĩ em ngại cầm thêm áo.
-Em trẻ con vậy sao?
-Ừm, em là trẻ con của riêng anh.
Cô đỏ mặt quay sang hướng khác, nắm chặt tay anh hơn:
-Đi thôi, không người nhà anh lại chờ.
Lục gia.
Cô vào thì không thể khép được miệng, tất cả đều toát lên mùi giàu có.
Hàng người hầu và quản gia thấy hai người về thì cung kính chào hỏi. Bà Lục Thiên Hạo và Lục Đàm cũng buông chén trà trên tay xuống bàn.
Hai người vừa bước vào thì thấy bà cùng Lục Đàm, Hình Ninh ngồi đó. Người phụ nữ cao tuổi kia tóc đã mang màu cước trắng nhưng vẫn đẹp lão vô cùng, phong thái cũng không hề bị tuổi tác làm nép vế. Cô chưa kịp chào hỏi đã bị giọng bà quát lên:
-Quỳ xuống!
Cô còn chưa biết gì, nghe bà quát vừa sợ hãi vừa bất ngờ, liền không đắn đo quỳ xuống. Bà và cha hắn thấy thế liền chạy đến đỡ cô đứng dậy:
-Ta đâu có nói con cháu gái nhỏ, con đến đây ngồi với ta.
Nói rồi bà trừng mắt sang bên hắn:
-Quỳ xuống!
Lần này đến lượt Lục Thiên Hạo ngơ ngác quỳ xuống. Cô ngồi bên cạnh bà hắn cũng đang cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-thang-ngay-sau-xin-duoc-chi-giao/3067220/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.