Chờ đến khi bóng dáng Lâm Huyền khuất hẳn, Lục Ngạn mới ý thức được cánh tay của mình đang bị Cơ Tâm Mỹ ôm chặt lấy. Anh nhìn chằm chằm đỉnh đầu cô ta một hồi, sau cùng không chút nương tình mà đẩy cô ta ra xa.
"Tự nhiên nhỉ? Tôi và cô thân thiết đến vậy sao?" Lục Ngạn vừa nói vừa quay đầu nhìn về hướng Lâm Huyền rời khỏi. Nghe nói hôm nay khách sạn Hoa Tâm có một bữa tiệc đóng máy, xem ra Lâm Huyền là đến tham dự bữa tiệc này.
Cơ Tâm Mỹ bĩu môi. Mắt thấy Lục Ngạn có chút kì lạ, cô ta nghi ngờ hỏi: "Sao thế? Anh quen cô gái lúc nãy à?"
"Ừ." Lục Ngạn thản nhiên nói, sau đó quay người rời đi.
[...]
Tại đại sảnh khách sạn, sau khi Lâm Huyền quay lại thì tiệc cũng vừa tàn. Cô định nhanh chóng rời khỏi đây thì đột nhiên phát hiện ra chiếc túi cầm trên tay đã biến mất lúc nào không hay.
Cô rà soát lại trí nhớ, phát hiện mình đã bỏ quên nó ở nhà vệ sinh. Lâm Huyền cắn chạt môi, không biết có nên đến đó tìm hay không. Cô sợ, mình lại một lần nữa chạm mặt anh...
Chỉ là những đồ đạc quan trọng để trong chiếc túi đó không cho Lâm Huyền có cơ hội băn khoăn thêm nữa. Cô nắm chặt tay thành quyền, nhanh chân chạy về phía phòng vệ sinh.
Chưa tới năm phút sau, Lâm Huyền đã tìm được túi của mình. Đang định rời khỏi nơi này, Lâm Huyền bỗng đụng phải Cơ Tâm Mỹ ở trước cửa.
"Tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi, thật là trùng hợp."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/998822/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.