Sau khi bữa tiệc kết thúc, Lâm Huyền cuối cùng cũng có thể thả lỏng cơ thể. Cô mặc giày cao gót đã cả buổi nay, bây giờ bàn chân vô cùng đau nhức, đi một vài bước thôi Lâm Huyền đã cảm thấy đau vô cùng.
Khó khăn lắm mới ngồi được vào xe, Lâm Huyền bèn tháo giày cao gót ra. Lục Ngạn đảo mắt nhìn sang bàn chân sưng đỏ của cô, trong lòng bỗng có chút xót.
"Đau không?" Lục Ngạn cúi người xuống xoa nhẹ vào bàn chân cô, dịu dàng hỏi.
"Chúng... Chúng ta đang ở trong xe, anh đừng cúi người xuống, sẽ rất khó chịu."
Lục Ngạn điều chỉnh lại tư thế, chuyên tâm lái xe.
[...]
Về đến nhà, Lục Ngạn liền ngay lập tức bế Lâm Huyền lên phòng ngủ. Anh lấy dầu trong tủ ra nhẹ nhàng xoa lên chân cô.
"Còn đau không?"
Lâm Huyền lắc đầu. Cô yên tĩnh thưởng thức sự dịu dàng này Lục Ngạn, trong lòng vô cùng nhộn nhạo.
"Được rồi, em đỡ hơn rồi. Anh ngồi nghỉ một lát đi, để em đi thay đồ."
Lâm Huyền đứng dậy định đi vào trong nhà tắm, không ngờ chỉ vừa mới cất bước thì cả người đã ngã xuống đất.
Lục Ngạn đỡ Lâm Huyền ngồi lên giường, còn mình thì mở tủ quần áo ra tìm một bộ đồ đưa tới cho cô.
"Em thay đồ ở đây đi, anh ra ngoài."
"Hả?" Lâm Huyền ngạc nhiên hỏi lại.
Bước chân của Lục Ngạn bỗng dừng lại. Anh quay người, ánh mắt đen tối nhìn cô.
"Vậy em muốn anh thay giùm em à?" Dừng một lát, anh nói tiếp: "Thật ra anh cũng không ngại..."
Lâm Huyền đỏ mặt ngượng ngùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/998815/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.