Lục Ngạn gật đầu. Có lẽ thật sự không phải Lâm Phong làm. Anh ta chắc là không có cái gan lớn đến thế.
"Được rồi. Em cũng đừng để tâm đến chuyện này quá."
Lục Ngạn rời bàn ăn sau đó đi đến công ty.
Lâm Huyền chán nản dùng bữa sáng. Không có ai ở nhà cùng trò chuyện, làm sao mà cô có thể vượt qua khoảng thời gian buồn chán này đây. Trời ạ, chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày Lục gia vắng vẻ như vậy.
Sau khi dùng xong bữa sáng, Lâm Huyền liền đi đến công ty giải trí Vương thị tìm gặp giám đốc Đông Tưởng.
Chuyện rút khỏi giới giải trí kia cũng nên sớm hoàn thành thôi. Nếu cô không thể chấm dứt hợp đồng trước hạn thì đành cùng Đông Tưởng bàn bạc về việc không hoạt động vậy.
Nếu còn không được...
Lâm Huyền thở dài. Thật ra cô vào showbiz cũng đã được một năm, mà hợp đồng hai năm thời hạn cũng chỉ còn lại một nửa. Nếu như không được thì cô cũng chỉ có thể miễn cưỡng hoạt động thêm một năm, vừa hay chấm dứt luôn hợp đồng và rút khỏi giới giải trí.
[...]
Tại công ty giải trí Vương thị, phòng của giám đốc Đông.
"Lâm Huyền, cô thật sự đã suy nghĩ kĩ rồi chứ?" Đông Tưởng trầm ngâm nói.
"Tôi đã suy nghĩ rất lâu. Mặc dù còn có một chút không nỡ nhưng tôi thấy bản thân quả thật không phù hợp với giới giải trí lắm."
Nghe thấy Lâm Huyền nói vậy, Đông Tưởng cũng đồng tình gật đầu. Người khác tiến vào giới giải trí một phần là vì muốn kiếm tiền, phần còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/998804/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.