"Không phải anh cố tình muốn giấu em. Nhưng chuyện này quả thật phức tạp, mà anh lại không nỡ để em dính vào thị phi." Lục Ngạn nói từ từ, giọng nói trầm ổn như rót mật vào tai người khác.
Lâm Huyền mếu máo, vẫn không hề có ý định ngưng hỏi tội anh: "Vậy còn mấy hành động kì lạ dạo gần đây của anh là thế nào?"
"Anh... Được rồi, đều là tại anh. Em đừng suy nghĩ nhiều, sau này anh thật sự sẽ không như vậy nữa."
Lâm Huyền nhìn Lục Ngạn, đối với lời nói này vẫn nửa phần nghi ngờ. Anh đã nói với cô những câu như vậy bao nhiêu lần rồi chứ? Kết quả không phải vẫn là ngựa quen đường cũ đó thôi sao?
Lời nói của nam nhân sao mà khó tin vậy cơ chứ?
"Em không tin. Anh là đồ lừa đảo, anh nói em làm cách nào mà tin anh được đây?" Giọng nói của Lâm Huyền hơi lí nhí, từng đợt âm thanh phát ra như chém một nhát vào trái tim Lục Ngạn.
Trước kia nói bao nhiêu lời mật ngọt, bây giờ khoảng cách giữa hai người bọn họ trong chốc lát lại càng ngày càng xa. Nhưng Lục Ngạn lại không muốn như vậy. Anh đã phải tốn biết bao nhiêu công sức mới có thể khiến cô hồi tâm chuyển ý, anh không muốn cô lại một lần nữa rời xa mình.
"Anh không lừa em..." Lục Ngạn còn muốn nói gì đó, thư kí từ bên ngoài bước vào đã cắt ngang lời.
"Thưa giám đốc, Châu tiểu thư đã chờ ở bên ngoài một thời gian rồi. Cô ấy có hơi mất kiên nhẫn, bảo tôi vào nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/998800/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.