Đã gần hai tháng kể từ khi Lục Ngạn về thành phố. Lâm Huyền như thường lệ bắt đầu đi làm.
Mấy ngày nay công việc cũng không còn bận bịu như đợt trước, phỏng chừng thoải mái hơn rất nhiều.
"Cao Huy cũng thật là, đã bảo sẽ đưa mình đến địa điểm quay quảng cáo, bây giờ lại lật kèo đi đâu không biết."
Lâm Huyền đứng ở trước cổng vừa đợi xe vừa lầm bầm. Mặc dù cô đã là người trưởng thành, mấy chuyện như bắt xe đúng là nhỏ nhặt.
Nhưng dù gì cô cũng chỉ là thân nữ nhi, ra ngoài một mình vạn phần nguy hiểm. Vậy mà Cao Huy lại dứt khoát mặc kệ cô như thế.
Lâm Huyền chăm chú nhìn về một phía đợi xe, lại không chú ý tới có một người lái mô tô đang lao vun vút về phía mình.
Chưa đầy ba mươi giây, người lái xe mô tô kia như cơn gió lớn vụt qua chỗ Lâm Huyền. Bất ngờ trong thoáng chốc, Lâm Huyền lảo đảo ngã về sau mấy bước, đầu không cẩn thận lại đập phải thân một cây đèn đường.
Cả đầu Lâm Huyền choáng váng. Cô ngã xuống đất, trong tâm trí không ngừng ùa về những hình ảnh vừa kì lạ vừa quen thuộc.
[...]
Tại bệnh viện thành phố S.
"Theo như lời cô nói, trước đây cô từng bị mất trí nhớ sao?"
Lâm Huyền gật đầu, cho dù mệt mỏi đến rã rời nhưng vẫn cố đáp lời bác sĩ: "Vâng, cách đây khoảng gần một năm."
"Trong một khoảng thời gian nhất định, đầu của cô sau khi nhớ lại kí ức vì tiếp thu một lượng hình ảnh quá lớn sẽ dẫn đến hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/998788/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.