Lục Ngạn trầm ngâm suy nghĩ, sau đó quay sang hỏi Tần Hách.
"Hiện tại cô ấy đang ở đâu? Lâm gia à?"
"Vâng."
Lục Ngạn gật đầu. Trong lòng đang thầm tính toán không biết tối nay có nên đi gặp Lâm Huyền một chút hay không? Dù sao bọn họ cũng chưa có chính thức ly hôn, trên danh nghĩa vẫn là vợ chồng mà?
Lục Ngạn cười nhẹ một cái. Cứ coi như là tới gặp cô để bàn chuyện phân chia tài sản gì đó đi, dù sao bọn họ cũng không phải là thiếu chuyện để nói!
[...]
Tối hôm đó, lúc bảy giờ thì Lâm Huyền đã có mặt tại thành phố Cảnh Hoa. Công ty thuê cho cô một khách sạn nhỏ để ở lại, mọi chi phí cô đều không cẩn phải bận tâm. Lâm Huyền đi thật nhanh vào trong, sống với Lục Ngạn đã quen, bây giờ ra ngoài cái gì cũng cần tiền đúng thật là có chút bỡ ngỡ.
"Vẫn là có tiền tốt, sau này mình nhất định phải trở thành một tiểu phú bà, trong tay có vô số vàng bạc châu báu mới được. Ha ha ha."
Lâm Huyền sắp xếp đồ đạc một chút rồi gọi ít đồ ăn lên ăn tối. Chuyến bay xuất phát từ lúc hơn sáu giờ, vì khoảng cách khá gần nên chẳng tốn bao nhiêu thời gian. vì vậy mà Lâm Huyền tự nhủ lúc đến đây thì ăn luôn một thể cũng được.
"Vương thị hình như có chút không giống lời đồn cho lắm. Tỉ như công ty đang trên bờ vực phá sản chẳng hạn? Nào có đâu, chi phí của mình đều được công ty bao tất đây này, còn có cả stylist riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/998767/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.