Lục Ngạn lái xe đi tìm Lâm Huyền ở ven đường. Anh tự nhủ chỉ quan tâm cô thêm duy nhất một lần nữa thôi, sau này nhất định sẽ cùng cô không còn dính líu!
Không phải cô muốn ly hôn lắm sao? Lúc trước còn bày đủ trò để anh chán ghét. Bây giờ thì tốt rồi, cô cuối cùng cũng đã được toại nguyện.
Lục Ngạn chợt nghĩ, Lâm Huyền bây giờ có phải là vô cùng thoải mái hay không?
"Bước ra khỏi nhà dứt khoát như vậy, rõ ràng là không có chút nào buồn bã."
Lục Ngạn cụp mắt, cánh tay đang mở cửa xe cũng chợt khựng lại.
"Cứ để cho em đi, xem em có thể rời xa tôi được bao lâu."
Lục Ngạn tức giận đóng cửa xe lại, quyết định không đi tìm Lâm Huyền nữa. Cô cũng chắc sẽ không ngốc đến nỗi không tìm được chiếc xe nào để đi nhờ.
[...]
Sáng sớm, Lâm Huyền đi đến công ty giải trí Vương thị để ứng tuyển. Nhân viên ở đây có vẻ uể oải, trong lúc dẫn cô lên phòng gặp giám đốc cũng không nói lấy một lời.
"Cảm ơn." Dứt lời, Lâm Huyền tiến vào trong phòng giám đốc. Trái lại với vẻ ảm đạm của công ty, căn phòng này trông sáng sủa và tràn đầy sức sống hơn nhiều.
"Xin chào, tôi đến đây để ứng tuyển làm diễn viên."
Người đàn ông ngồi ở ghế bỗng ngẩng đầu lên nhìn cô. Ánh mắt ông có vài phần nghiêm nghị, cũng có đôi phần ngạc nhiên. Công ty bọn họ đã xuống dốc không phân, vậy mà cũng có người muốn gia nhập sao? Thật là không khỏi kì lạ.
"Công ty chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/998763/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.