"Anh cũng gọi em hai tiếng bà xã rồi, có phải em cũng nên..."
Lục Ngạn còn chưa kịp nói xong thì đã bị Tần Hách cắt ngang lời.
"Giám đốc, chúng ta đến nơi rồi, cẩn thận không trễ đấy."
"Tôi biết rồi."
Lục Ngạn lạnh giọng lên tiếng. Anh còn định dụ dỗ Lâm Huyền gọi ông xã mà cuối cùng vẫn không kịp, thôi thì đợi đến khi về rồi hẵng nghe cũng không muộn.
Lục Ngạn chào tạm biệt Lâm Huyền rồi tắt máy.
[...]
Sáng hôm sau, Lâm Huyền dậy từ sớm nấu một ít cháo gà để đem đến bệnh viện cho ông nội và một ít cho Hà Hy Nguyệt.
Lâm Huyền bước vào phòng bệnh thì thấy Lục Hân cũng đang ở đây.
"Ông nội vẫn chưa tỉnh ạ? Con còn nấu một ít cháo đem đến cho ông nữa."
Lâm Huyền thở dài một hơi. Cô múc cháo ra bát rồi đưa đến cho Hà Hy Nguyệt. Trời bây giờ còn sớm, bà có lẽ vẫn chưa ăn gì để lót bụng.
"Lục Hân cũng ăn một bát đi."
Lục Hân cười mỉm gật đầu. Sáng sớm đến đây cô vẫn chưa ăn gì, bây giờ đúng là rất đói.
"Em nghe nói anh họ có việc ra nước ngoài ạ?"
Lâm Huyền gật đầu. Cô ngồi xuống ghế, yên lặng nhìn về phía giường bệnh.
"Mẹ à, hay là mẹ về nghỉ ngơi trước đi. Ở đây cứ để con với Lục Hân chăm sóc."
Hà Hy Nguyệt đặt bát cháo đang ăn dở sang một bên. Bà lấy khăn giấy lau miệng, đêm qua bà đã thức trắng rồi, cũng không thể lại ở đây mãi được.
"Vậy con nhớ chú ý cẩn thận một chút. Lát chiều mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/998760/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.