Vừa nghĩ đến quãng thời gian tươi đẹp sau khi ly hôn, Lâm Huyền cười mãn nguyện mà không hề hay biết mọi hành động của mình toàn bộ đều đã lọt vào mắt Tiểu Thúy!
[...]
Tầm lúc trời chạng vạng thì Lục Ngạn mới về nhà. Hôm nay anh có vẻ về sớm hơn mọi khi rất nhiều.
Lâm Huyền đang phụ giúp Tiểu Thúy làm cơm trong bếp. Sau khi nghe thấy tiếng động cơ ô tô bên ngoài bèn nở một nụ cười ngọt ngào chạy ra.
"Anh về rồi à?" Lâm Huyền đi đến nhận lấy áo khoác trên tay Lục Ngạn treo lên giá. Tối nay hãy xem thật kĩ diễn xuất của cô đi, đảm bảo nhận được giải thưởng Oscar không hề khó.
"Ừ." Lục Ngạn đã nghe hết mọi báo cáo của Tiểu Thúy, nhìn nụ cười đầy ngọt ngào kia của cô không khỏi cảm thấy giả tạo.
Dễ thương thì đúng là dễ thương thật, nhưng mà sự dễ thương này hình như có khác đi rất nhiều so với mọi khi.
Sau khi Lục Ngạn tắm rửa xong, cơm được dọn lên bàn. Vì chỉ có hai người nên số món ăn được nấu không nhiều, hơn nữa đều là làm theo sở thích của Lục Ngạn. Thế nên Lâm Huyền ăn cũng chẳng ngon miệng lắm là bao. .
||||| Truyện đề cử: Thần Cấp Ở Rể |||||
Ăn xong, Lâm Huyền vẫn không biết nên làm thế nào để mở lời nói chuyện cùng Lục Ngạn. Từ nãy đến giờ cả hai vẫn chưa nói với nhau thêm câu nào nữa.
"Ăn ít táo đi."
"Được." Lâm Huyền lễ phép nhận lấy miếng táo trên tay Lục Ngạn.
Lục Ngạn nhìn cô giống như một chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/998746/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.