Chuyện Du Nhiên có thể nói lại bình thường coi như trong cái rủi có cái may, nhưng hai tay cô bị thương vẫn là gai trong lòng Lục Đình Phong, hắn bận rộn lo lắng cho cô suốt một tuần, mỗi ngày đều chạy qua chạy lại ba chỗ là công ty, bệnh viện và về nhà. Có lần Du Nhiên tỉnh lại giữa đêm muốn uống nước, cô nhìn thấy Lục Đình Phong vẫn đang ngồi ôm máy xử lí công việc.
Hắn đeo một cái kính gọng vàng, ánh sáng nhạt màu từ màn hình hắt lên khuôn mặt cương nghị kia, người rất đẹp, nhưng trong hoàn cảnh này lại khiến cô đau lòng.
Lục Đình Phong vì chăm sóc cô mà vất vả quá.
“Anh ơi.”
Du Nhiên gọi Lục Đình Phong một tiếng, hắn lập tức ngưng lại, quay sang nhìn cô.
“Sao đấy Du Nhiên?”
Du Nhiên hướng mắt về phía ly nước.
“Em muốn uống nước.”
Lục Đình Phong nhanh chóng đứng lên, lấy cốc nước cho cô. Hắn đợi Du Nhiên uống xong liền đỡ người cô nằm xuống, đắp chăn cẩn thận, khẽ hôn lên trán cô.
“Ngủ đi.”
Du Nhiên nheo mắt, biết là Lục Đình Phong muốn tiếp tục làm việc, nhưng nhìn bóng dáng dần gầy đi của hắn, lại đau lòng, khẽ gọi lục Đình Phong một tiếng nữa.
“Anh ơi.”
Lục Đình Phong quay đầu lại nhìn cô, Du Nhiên đụng phải ánh mắt của hắn, con ngươi sáng ngời trong đêm đen.
“Muốn ngủ cùng anh cơ.”
Lục Đình Phong đơ người một lúc, sau đó mỉm cười, hắn nhìn đồng hồ trên tay cũng không còn sớm, liền gỡ kính ra, lập tức đáp ứng.
“Được, nghe lời em.”
Lục Đình Phong nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-muon-hon-toi/1244943/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.