Lục Đình Phong ở bệnh viện được vài ngày liền xuất viện, trong khoảng thời gian này Tô Tư Vũ nhiều lần đến nhà của hai người, ý tứ muốn gặp Lục Đình Phong tạ lỗi, nhưng đều bị Lục Sính ở cửa ngăn cản.
“Ông ơi, con biết lỗi của mình rồi, xin ông…cho con gặp anh ấy một lần thôi.”
Vài ngày không gặp, bộ dáng của Tô Tư Vũ trông vô cùng sa sút, cô ta cúi đầu rất thấp nhưng Lục Sính vẫn thấy được từng giọt nước mắt lăn dài trên má cùng nghe được tiếng khóc thút thít rất nhỏ kia. Dù sao cũng đã nhìn Tô Tư Vũ từ bé đến lớn, nói Lục Sính không biết đau lòng cho cô là giả, nhưng ông không thể nhân nhượng cho Tô Tư Vũ thêm lần nào nữa.
Lục Đình Phong đã có Du Nhiên, Tô Tư Vũ muốn chen chân vào là việc không thể.
Hơn hết sau những chuyện xảy xa mấy hôm nay, Lục Sính không chắc Lục Đình Phong có tha thứ cho Tô Tư Vũ được không.
“Con về đi, chuẩn bị đồ đạc chúng ta mấy ngày nữa về Mỹ.”
Tô Tư Vũ sững người, túi xách trong tay rơi xuống đất, cô ta lùi vài bước,nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Lục Sính, run rẩy gọi ông.
“Ông ơi, ông đùa con phải không? Sao chúng ta lại về Mỹ?”
“Không phải ông nói lần này về nước là muốn tác thành cho hai chúng con sao? Vẫn chưa…vẫn chưa mà, vì sao ông lại muốn về?”
Lục Sính thở dài, lắc đầu.
“Tô Tư Vũ, tình hình bây giờ đừng nói đến chuyện yêu đương, chỉ cần ông nhắc đến tên con trước mặt Đình Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-muon-hon-toi/1244937/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.