Du Nhiên được Lục Đình Phong ôm vào phòng tắm tẩy rửa một trận, cô từ đầu đến cuối đều mệt đến mơ màng, đến giơ tay nhấc chân cũng lười nốt, mỗi lần ngón tay Lục Đình Phong di chuyển xuống chỗ kia, môi cô chỉ phát ra vài tiếng than nhẹ, mũi cũng bị nước nóng trong phòng hun cho ửng đỏ. Lục Đình Phong ôm Du Nhiên vào lòng, sau khi tắm rửa sạch sẽ cho cô liền lấy đồ trong tủ ra thay cho nhóc con. Ga giường cũng được Lục Đình Phong thay sạch sẽ, hắn nằm xuống ôm lấy Du Nhiên vào lòng. Cô nhóc cảm nhận được hương vị quen thuộc của hắn, cái đầu nho nhỏ cọ cọ vào ngực Lục Đình Phong, chẹp miệng hai tiếng, mi mắt run run dưới ánh trăng đổ một cái bóng nhỏ xuống vành mắt sau đó dần đứng yên.
Nhóc con ngủ mất rồi.
Lục Đình Phong sau trận hoan ái kia vẫn tỉnh táo, hắn ôm lấy Du Nhiên, sờ lên vết cắn sau gáy cô, nở một nụ cười thỏa mãn cực điểm.
“Tiểu Nhiên à.”
Lục Đình Phong như kẻ nghiện mà gọi tên cô, mỗi một tiếng hắn đều dùng môi mình tặng cho Du Nhiên một nụ hôn nhẹ nhàng xuống cái gáy trắng noãn, Du Nhiên cuộn trong người hắn không chút phòng bị, bị hôn đến gáy đỏ bừng cũng không nhúc nhích, chỉ là ngón tay có hơi nắm lấy vạt áo trên ngực hắn cuộn lại.
Người này là của hắn, chỉ của một mình hắn.
.
Du Nhiên bị ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào mà tỉnh giấc, cô dụi hai mắt của mình, vừa chống tay ngồi dậy lại bị cơn đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-muon-hon-toi/1244924/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.